Hai người trăm miệng một lời lên tiếng. Mộ Dung Lưu Tôn và Thanh Dao nói xong liếc mắt nhìn nhau một cái, xem ra có đôi khi bọn họ đúng là rất ăn ý, điển hình như chuyện này của Tiểu Ngư nhi.
Tiểu Ngư nhi vừa nghe hai người nói, sắc mặt đã trở nên khó coi, gương mặt phấn nộn nho nhỏ đỏ ửng, hiển nhiên đã tức giận không nhẹ, đôi mắt to chớp chớp, lông mi dài run rẩy, trong đó ẩn chứa cả một lớp sương mù, điềm đạm đáng yêu cắn môi, tựa hồ như vừa bị khi dễ.
Huyền đế nhìn nữ nhi như vậy tự nhiên thấy có chút đáng thương, vội vươn tay kéo nàng qua: “Tiểu Ngư nhi, chuyến này vạn phần hung hiểm, ngươi vẫn nên ở lại Biệt uyển đi.”
“Phụ hoàng, uổng công ta thích người như vậy, người lại không mang ta theo, ta muốn ở cạnh bên người của nương và phụ hoàng. Chẳng lẽ ngay cả tâm nguyện nhỏ đó của Tiểu Ngư nhi cũng không thể thỏa mãn sao? Tiểu Ngư nhi thật đáng thương a.”
Tiểu nha đầu này đang bày ra bộ dáng vờ vịt, ba phần thật bảy phần giả, lọt vào trong mắt người khác lại cực kỳ có hiệu quả. Huyền đế nhìn hình dạng đáng thương của nữ nhi, có chút không đành lòng, ngẩng đầu nhìn Dao nhi.
“Hay là…”
Thanh Dao giơ tay, sắc mặt âm u, cắn răng mở miệng: “Mộc Tiểu Ngư, ngươi có phải chưa suy nghĩ không, lần này không phải là du sơn ngoạn thủy, là chiến tranh. Đến lúc đó phụ hoàng ngươi và ta sẽ rất bận rộn, không ai chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hoang-hau/3170516/chuong-126-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.