“Tốt lắm, không đề cập tới hắn nữa, ta sẽ lưu tâm” Thanh Dao thật sự không muốn Văn Ngọc trở thành cái loại người này, nhưng chuyện này đã rành rành ra đấy, bất quá việc gì cũng có ngoại lệ, nói không chừng thật sự là người của Hoàng Viên Quốc động tay động chân, không có chứng cứ xác thự, nàng sẽ không kết tội cho ai, nhưng nàng sẽ lưu ý hướng đi của Văn Ngọc.
Trong phòng, ngọn đèn rất sáng, Thanh Dao khẽ cử động, quét nhìn về phía Tiểu Ngư Nhi ở một bên, tựa tiếu phi tiếu, Tiểu Ngư nhi lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống, nàng không biết đã làm gì chọc tới nương a.
“Nếu đã tạo lựu đạn, tại sao không tạo nhiều một chút, hơn nữa uy lực cũng không phải lớn lắm, quá nhỏ.”
Thanh Dao đây là lấy tiêu chuẩn lựu đạn của hiện đại mà so sánh, nếu đêm nay, lựu đạn có uy lực lớn như hiện đại, hai cái cũng đủ để giết chết hết cả đàn xà của Hắc Bạch Song Sát, mà không phải chỉ giết hơn phân nửa.
Tiểu Ngư Nhi chớp mắt, hơn nữa ngày cũng lên tiếng không được, ngẩng đầu thấy Thanh Dao vẫn đang đang đợi nàng trả lời, Tiểu Ngư Nhi hữu khí vô lực mở miệng.
“Đừng nói nữa, căn bản không có nguyên vật liệu, không làm được thân đạn như vậy, ngòi nổ cũng không được tốt, nguyên liệu cho kíp nổ cũng không có, thật vất vả mới tạo được ba cái, gần đây ta đang suy nghĩ có thể dùng cái gì thay thế được đây.”
Tiểu Ngư Nhi nói đạo lý rõ ràng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hoang-hau/3170416/chuong-113-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.