Tú bà vừa rồi vẫn không dám tới gần để nghe chủ tử nói, bây giờ vội vàng chạy chậm qua đây, cẩn thận mở miệng: “Cô nương, hiện tại chúng ta sắp đi, ngươi hãy đem một nửa giải dược còn lại cho ta.”
Thanh Dao phì một tiếng nở nụ cười, sung sướng đến cực điểm.
“Đó chính là giải dược, ta lừa gạt ngươi thôi, đâu có giải dược nào phân làm hai để dùng.”
Một lời của nàng vừa rơi xuống, tú bà xuýt nữa ngất xỉu, giận mà không dám nói gì, tiểu cô nãi nãi này cùng gia không biết quan hệ gì, mình vẫn nên ít chọc vào nàng ta mới tốt.
Các cô nương Xuân Phong lâu, đều có chút quyến luyến không đi, đáng tiếc chủ tử ra lệnh, ai cũng không dám không đi, đành chuyển người lên xe, hai chiếc xe ngựa, hơn nữa có đến bảy con ngựa cao to, đã nhanh chóng chạy đi.
Thanh Dao đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, xoay người dẫn Mạc Sầu đi tới, bọn hắn bây giờ bên này chỉ có mấy người.
Nàng cùng Vô Tình, còn có Thanh Phong, Mạc Sầu và Mạc Ưu.
“Chúng ta cũng đi thôi, chỉ sợ trên đường đi phải cẩn thận mà chống đỡ, bây giờ còn đang trong phạm vi của Thanh La quốc, tuy rằng đã ra khỏi Phượng Phần thành, chỉ sợ hoàng bảng đã phát đến các nơi trên toàn quốc.”
Vô tình gật đầu, thân hình nhúng một cái nhảy lên ngựa, mà nàng cũng lên ngựa theo sát phía sau.
Thanh Phong đem xe đẩy của Vô Tình mang theo, đoàn người đánh ngựa chạy như điên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hoang-hau/3170380/chuong-106-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.