Buổi sáng, sương mù dầy đặc tràn ngập khắp khu rừng, đối diện cũng không thể trông thấy bóng dáng.
Tại góc nhỏ phía trong lều, nam tử sắc mặt lãnh chìm, ngưng trọng, một đôi mắt đen u ám như thượng cổ huyền thiết, lóe ra lạnh lẽo, cả người lười nhác tựa ở bên trướng.
“Chủ tử, bên ngoài sương mù thật dầy đặc, đối diện nhìn không thấy người. Hơn nữa đầm trì kia tựa hồ biến hóa trận pháp. So với ngày hôm qua thật không giống.”
Người cất tiếng nói là một trong tứ đại ám vệ, Đoạn Hồn. Dáng vẻ luôn lạnh lùng. Từ trước đến nay không nói thừa lời nào.
“Họa lại bản đồ.”
Nam tử ra lệnh ngắn gọn, quyết đoán. Ánh mắt sắc bén chợt lóe lên rồi biến mất.
“Tuân lệnh, chủ tử”, Đoạn Hồn lui ra ngoài. Lập tức chỉ huy mấy thủ hạ bắt đầu vẽ bản đồ. Trận pháp này ngoại trừ chủ tử thì e là khó có ai có thể giải được, bất quá lúc trước chủ tử phá trận pháp đầm trì này mất một ngày,hiện tại so với lần trước sẽ mất nhiều thời gian hơn. Thật sự không nghĩ tới Vô tình cốc có thể sử dụng Huyền môn cao thâm như vậy.
Bên trong trướng, nam nhân hé ra khuôn mặt đen kịt, một mảnh âm ngao, cả một đêm chưa ngủ. Hắn trông đượm chút tiều tụy. Biết rõ là nàng ở trong Vô tình cốc ngay trước mắt mà không thể gặp được, làm hắn day dứt không thể ngủ được.Hơn nữa theo tính toán thời gian của thai kỳ thì hẳn giờ này nàng đã sinh nhi tử, không biết nhi tử hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hoang-hau/3170323/chuong-102-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.