“Nương nương, bây giờ là giờ tý, nương nương ngủ thêm một chút đi.”
Mai Tâm lo lắng nhìn chủ tử của mình, vốn cho rằng nàng đang nghỉ ngơi, ai biết nàng tỉnh lại cũng không gọi các nàng.
“Không, ngươi đi chuẩn bị giấy mực đem qua đây cho ta, Mạc Sầu đi thu dọn một chút, đem cái gì nên đem theo, sau đó gọi Mạc Ưu tiền vào đây cho ta.”
“Dạ nương nương” Mai Tâm lên tiếng trả lời rồi đi ra ngoài, Mạc Ưu đang ở ngoài cửa chờ, vừa nghe nói nương nương muốn gặp hắn, liền rất nhanh lắc mình tiến vào.
Chỉ thấy chủ tử đã bình tĩnh nhiều lắm, quanh thân tựa như hoa cỏ vừa được băng sương rửa sạch, nàng nhàn nhạt có trật tự phân công nhiệm vụ.
“Mạc Ưu, gần nhất ngươi vẫn trà trộn ở Lâm An thành, một là quen thuộc rất nhiều nơi, hiện tại ngươi đi ra ngoài mua một chiếc xe ngựa, không nên quá xa hoa, tinh xảo một tì là được, sau đó đưa nó đến bên cạnh tường cao ở thành tây, chổ mà lần trước chúng ta đi ra đó, chúng ta ở nơi nào đó chờ, cửa thành vừa mở ra, chúng ta lập tức rời khỏi Lâm An thành.”
“Dạ, chủ tử.”
Mạc Ưu lĩnh mệnh lắc mình rời đi.
Mai Tâm thì đi lấy giấy mực, còn Mạc Sầu lo chỉnh lý y phục, trong lúc nhất thời mọi người đều có chuyện phải làm, Thanh Dao không nhanh không chậm buông tiểu hồ ly Mao Tuyết Cầu ra, sửa sang quần áo một chút, rồi bước đến bên giường, Mai Tâm đã mang giấy bút đến, vội vàng chạy tới giúp nàng mang giày da vào, rồi dìu nàng đi tới trước bàn.
Thanh Dao hơi ngưng mi, hạ bút có thần, lưu loát không gì sánh được, xoát xoát viết chữ trên giấy, rất nhanh đã viết xong rồi gấp lại, đoan đoan chính chính đặt ở trên bàn. Sau đó đứng dậy không chút chần chừ. Đi qua một bên rửa mặt, tất cả phải nên kết thúc, hà tất còn lưu luyến dằng co, Mạc Sầu đã thu dọn xong y phục, được hai bao lớn, thật chỉnh tề để nó ở một bên, trầm mặc đứng ở bên cạnh.
Tiến cung đến có mấy tháng, chợt bừng tỉnh thì ra chỉ là giấc mộng, không nghĩ tới bây giờ lại phải xuất cung, lúc nàng còn đang ngẩn ngơ thì nghe được chủ tử gọi nàng.
“Mạc Sầu, theo ta đi một chỗ?”
“Gì ạ?” Mạc Sầu nhíu mài một chút, trong lòng trầm xuống một chút, bất an hỏi, Thanh Dao nhàn nhạt cười: “Đừng quên người ta đã cứu ta một mạng, mặc dù nàng có mục đích riêng, nhưng ta vẫn nợ nàng một tiếng cám ơn, vì người nam nhân kia, nàng đã đặc cược được ăn cả ngã về không, nếu như chưởng lực của Bắc Tân vương mạnh thêm một chút, chỉ sợ nàng ta đã mất mạng, cuối cùng nàng ấy đã cứu ta.”
“Dạ, nương nương.”
Mạc Sầu lên tiếng trả lời, theo phía sau của nàng, hai người ra khỏi tẩm cung, thân hình gọn gàn đi qua hành lang, hướng về Vị Ương cung mà đi, Mạc Sầu đã đi qua một lần, nên biết Tây Môn Tân Nguyệt ở nơi nào, bởi vậy nàng đi phía trước dẫn đường, dọc đường thi triển khinh công, nên chớp mắt đã tới rồi.
Chỗ ở của Tây Môn Tân Nguyệt, đèn lồng cung đình toả sáng một mảnh mông lung.
Mạc Sầu lắc mình đi vào, chỉ thấy trên giường ngủ lớn là Tây Môn Tân Nguyệt, bên cạnh có hai tiểu cung nữ một người xem chừng đang ngủ gậc, người khác là thiếp thân thị nữ Liên Yên của nàng, đang tựa ở giường ngủ gật.
Tay áo rộng thùng thình của Mạc Sầu mở ra, nhẹ tay phất qua, liền đánh ra ba hòn đá nhỏ, lúc đi trên đường nàng liền sợ bên trong tẩm cung có người.
Bên trong tẩm cung huyệt ngủ của ba người đều bị đánh, nên chậm rãi hướng sang một bên ngã xuống, phát ra âm hưởng rất nhỏ, tiếng vang này tuy rằng nhỏ, nhưng vẫn kinh động đến Tây Môn Tân Nguyệt, nàng đột ngột mở mắt ra, nhìn lập thấy Thanh Dao đứng trước giường của nàng, đáy mắt hiện lên vẻ hoảng sợ, nữ nhân này nửa đêm canh ba tới đây làm gì, hiện tại nội thương của mình còn chưa có tốt, sẽ đánh không lại các nàng a, chẳng lẽ nàng biết chuyện hoàng thượng phong mình làm phi, vì thế đố kị tới đây giết người diệt khẩu.
“Ta đến là để nói tiếng cám ơn với ngươi, tuy rằng ngươi làm thế là có mục đích riêng, nhưng xác thực cũng đã cứu ta, về phần mục đích của ngươi, đã không quan trọng nữa.”
Thanh Dao nhẹ giọng mở miệng, nhàn nhạt cười, trong bóng tối dung nhan nàng xinh đẹp bức người, con ngươi tối tăm hiện lên sương tuyết lạnh lùng, lẳng lặng như vậy đứng dưới ánh đèn, thật giống như một gốc cây vô cốc u lan, bất nhiễm thế tục bụi trần, còn mang theo ánh sáng trí tuệ, giờ khắc này, Tây Môn Tân Nguyệt không thể không thừa nhận, hoàng thượng yêu nàng ta hơn tất cả là có nguyên nhân vì nữ nhân này có chính là phẩm chất cao quý.
“Ngươi tới, chỉ vì nói như vậy?”
Tây Môn Tân Nguyệt nhẹ giọng mở miệng, giờ khắc này, nàng thậm chí đã nghị, nàng có thể không tranh không cướp, chỉ cam tâm ngoan ngoãn làm Thục phi của nàng.
“Phải, ngươi hãy hảo hảo điều dưỡng thân thể, tất cả rồi sẽ tốt, ngươi cố gắng bảo trọng, ta đi.”
Thanh Dao vươn tay vì nàng kéo lại góc chăn, thật giống như đang đối đãi với muội muội của mình, không có chút nào phẫn nộ hay đố kị, kỳ thực nàng lúc trước cũng hận qua Tây Môn Tân Nguyệt, thế nhưng sau khi nghĩ thông suốt, Tây Môn Tân Nguyệt tuy rằng hung ác, vì mục đích không từ thủ đoạn, nhưng vì hoàn cảnh lớn lên của nàng và nàng ta không giống nhau, tướng quân phụ thân của nàng ấy, đã cho nàng ấy thân phận cao quý cộng thêm năng lực hơn người, vì gả cho nam nhân mình yêu quý, mà nỗ lực lớn đến như vậy, thậm chí không tiếc hy sinh tính mạng, có thể thấy nàng ta kỳ thực cũng không có xấu xa đến như vậy.
Mọi người chẳng qua là lựa chọn vị trí, và đường đi của bản thân mình khác nhau mà thôi, vì thế không có thể nói ai xấu hơn ai cả.
“Cám ơn, ” hiếm khi Tây Môn Tân Nguyệt nói được một câu như vậy, nhìn Thanh Dao xoay người ly khai tẩm cung của nàng, bóng dáng tinh tế cứng rắn đó, dù cho có trãi qua bao nhiêu năm, nàng vẫn nhớ kỹ này bóng hình ngạo nghễ như mai này.
Thanh Dao cùng Mạc Sầu từ Vị Ương cung trở về, thì Mai Tâm và Mạc Sầu chia nhau mỗi người một cái bao, còn Thanh Dao thì ôm lấy Mao Tuyết Cầu, ba người cùng nhau rời khỏi.
Bên trong Phượng Loan cung rộng lớn, tất cả mọi người đều đang ngủ say, chỉ có các nàng tựa như linh hồn trong bóng đêm, im hơi lặng tiếng biến mất ở trong trời đất.
Cuồng phong gào thét, thổi qua những đụn tuyến đọng đang tan, ở trong bóng đêm, phát ra những âm thanh nước rơi.
Sáng sớm ngày hôm sau, thái giám cùng cung nữ Phượng Loan cung liền phát hiện nương nương mất tích, nữ quan Y Vân cùng tổng quản thái giám hoảng sợ đến phát khóc, cũng không dám bẩm báo cho hoàng thượng, chỉ có thể phái ra tất cả thái giám cùng cung nữ Phượng Loan cung ở hậu cung mà tìm tòi, chỉ mong là nương nương có việc phải đi ra ngoài.
Hai canh giờ sau, trong Phượng Loan cung tiếng khóc vang thành một mảnh, hoàng hậu nương nương mất tích, kể cả tỳ nữ mà lúc trước nàng mang vào cung cũng không thấy.
Mà lúc này trên đại điện Lưu Ly cung, thiếu niên tuấn dật hoàng đế đang mang vẻ mặt rạng rỡ tiếp đón lục quốc sứ thần, ngoài ra còn có các quan viên đại thần cùng đi theo.
“A Cửu, phái thái giám đi tuyên hoàng hậu nương nương, nói là có quý khách từ xa tới muốn gặp hoàng hậu nương nương.”
Mộ Dung Lưu Tôn thanh âm trong trẻo ấm áp mang theo vẻ tự hào, vung tay lên, tùy ý cuồng phóng.
“Dạ, hoàng thượng, ” A Cửu lĩnh mệnh lui ra, đến ngoài cửa điện phân phó tiểu thái giám đi qua Phượng Loan cung mời hoàng hậu nương nương, nói là hoàng thượng gọi nương nương qua đây, lục quốc sứ thần đã tới.
Tiểu thái giám lĩnh mệnh, thật nhanh xoay người đi đến Phượng Loan cung tuyên chỉ.
Bên trong đại điện hoa lệ rực rỡ, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười sung sướng, trong đám người này thì tiếng cười vang dội nhất, triêu người nhất hiện nay là thánh thượng.
Trên khuôn mặt tuấn dật của hắn đầy xuân phong đắc ý, đôi mài phượng hẹp dài nhướng lên, hai tròng mắt tản mát ra ánh sáng ngọc nhiều màu, khóe môi nhất câu nở nụ cười xuất động lòng người, hiện tại trong thất quốc, Huyền Nguyệt là có phần thắng lớn nhất, điều này có thể dựa theo thái độ cẩn thận cùng mánh khoé của lục quốc sứ thần mà thấy được, lấy cơ trí cùng tâm tính của Dao nhi, nếu như được nàng tương trợ, tất sẽ như hổ thêm cánh, còn có được món vũ khí thần thông, uy lực thâm tăng, vì thế các lục quốc đều có chút run sợ, nên mới có chuyến đi bái phỏng lần này của sứ thần lục quốc.
Lục quốc sứ thần thái độ rất cẩn thận, thỉnh thoảng còn nói nhiều lời khen tặng, Huyền đế đã là hoàng đế khôn khéo nhất trong thiên hạ, nếu như hoàng hậu thực sự có vũ khí tinh nhuệ như lời đồn đãi, chỉ sợ bánh xe Huyền Nguyệt sẽ bùng cháy mạnh, bọn họ thực sự cần phải hao tổn chút tâm tư rồi…
Ngoài cửa điện vang lên tiếng bước chân, lục quốc sứ thần đồng loạt nhìn về phía cửa, trong ánh mắt của mỗi người đều mang theo vẻ tìm tòi mới lạ cùng sự chờ đợi để nhìn hoàng hậu nương nương túc trí đa mưu trong lời đồn, thế nhưng họ chỉ nhìn thấy một tiểu thái giám với sắc mặt hoảng sợ, giơ cao một phong thư vọt vào kêu to: “Hoàng thượng, không xong, hoàng hậu nương nương để lại một phong thư rồi rời cung.”
Lời vừa nói ra, người trên cả tòa đại điện đều thay đổi sắc mặt, đều có vẻ khó tin, cũng có vẻ đắc chí.
Tuổi trẻ hoàng đế đang ngồi trên cao sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, mất đi sự bình tĩnh, âm ngao mở miệng: “Đọc.”
“Huyền Nguyệt lẻ ba năm, ta Mộc Thanh Dao hưu hoàng đế Mộ Dung Lưu Tôn, từ nay về sau nam hôn nữ gả không can thiệp chuyện của nhau, văn võ bá quan ghi nhớ, lục nước sứ thần làm chứng, Mộc Thanh Dao bái thượng.”
Tiểu thái giám đọc xong, nước mắt lả chả tuôn rơi run, cả tòa đại điện bầu không khí yên lặng chết chốc, mọi người tựa hồ cũng từ trong kinh ngạc phục hồi tinh thần lại. từ xưa đến này chỉ có nam tử bỏ vợ, cũng chưa từng nghe qua nữ tử cũng có thể hưu phu, không chỉ hưu phu, mà người nàng hưu là hoàng thượng đương triều, là hoàng đế trẻ tuổi tuấn mỹ nhất trong thiên hạ, chuyện quái lạ hàng năm đều có, nhưng đây chính là chuyện kỳ quái nhất.
Đơn độc một mình hưu đế, có thể nhìn ra hoàng hậu tâm tư độc đáo cả gan làm loạn, dám làm những chuyện mà người thường không dám làm, quả thật là một kỳ nữ tử.
Ánh mắt của Lục quốc sứ thần lóe ra một cái, đã có chút hiểu ra, sôi nổi đứng dậy, cung kính mở miệng: “Bẩm Huyền đế, hoàng thượng của chúng thần phái đến Huyền Nguyệt, chính là muốn cùng hoàng hậu nương nương thỉnh giáo, hiện tại hoàng hậu nương nương nếu đã rời cung, chúng thần cũng không có lý do gì để ở lại nữa, cần phải cáo từ.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]