Mặt trời lên cao, Mộc Thanh Dao cuối cùng cũng đã tỉnh lại, đau đầu cộng thêm thân thể mệt mỏi đau nhức, cứ như bị xe ngựa cán qua, nhất thời không nghĩ được đã xảy ra chuyện gì. Ngồi hơn nửa ngày mới nghĩ ra tối hôm qua dường như uống rượu say, hoàng thượng hình như còn ở lại qua đêm. Nghĩ đến đó, một buổi tối hôm qua, hoàng thượng dường như cố ý dụ nàng uống rượu, chuyện sau đó không cần nói cũng tự nghĩ ra được rồi, nam nhân này nhưng thật sự là vì mục đích không từ thủ đoạn a. Ánh mắt nàng trở nên âm u.
“Mạc Sầu, hoàng thượng khi nào thì đi?”
Hai tiểu nha đầu vốn đang ở bên cửa sổ đùa giỡn với tiểu hồ ly, ánh mắt trời chiếu sáng trên người Mao Tuyết Cầu, bộ lông trắng như tuyết của nó cũng trở nên chói mắt hơn.
“Nương nương đã tỉnh, ” Mạc Sầu kinh hô, lập tức buông tiểu hồ ly ra chạy tới, Mai Tâm theo sát phía sau, ngay cả Mao Tuyết Cầu cũng không chịu lạc hậu, từ bậc cửa sổ nhảy phốc xuống, rơi thẳng trên chiếc giường lớn, hướng lòng Mộc Thanh Dao chui vào.
“Hoàng thượng đã đi từ sớm.”
Mộc Thanh Dao ánh mắt dửng dưng, cũng không nói gì thêm, kỳ thực nàng biết hoàng thượng là sợ hãi nàng không ở lại bên hắn. Nên hắn sở tác sở vi, nàng có thể hiểu được, đồng thời cũng biết trong lòng hắn có vị trí của nàng, thế nhưng có đôi khi hiểu cũng không có nghĩa là đồng ý, quên đi, không nghĩ nữa.
“Ta muốn tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hoang-hau/3170229/chuong-92-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.