Chủ trì đại sư Liễu Không được tiểu hòa thượng bẩm báo, đích thân ra đón, từ ái mở miệng: “Không biết thí chủ có chuyện gì muốn gặp lão nạp?”
Mộc Thanh Dao nghiêm túc nhìn hắn, hòa thượng này hơi có chút phong thái tiên phong đạo cốt, hơn nữa mi tâm cơ trí, thảo nào khách hành hương đều nói hắn có đạo hạnh cao, nghĩ lại cũng có chút đạo lý, Mộc Thanh Dao hai tay chấp lại, chậm rãi mở miệng: “Tại hạ có một chuyện thỉnh giáo phương trượng đại sư, hi vọng phương trượng đại sư chỉ điểm cho?”
“Không dám. Thí chủ mời vào.”
Liễu Không đại sư đem đoàn người các nàng tiến vào sương phòng, trong phòng bài biện cực kỳ giản đơn, chỉ có hé ra một cái giường mềm, ở giữa để một cái bàn nhỏ, trên mặt có mõ gõ, phía sau trên tường có một chữ không thật to, bút pháp như gió, lợi hại không gì sánh được, ngoại trừ chữ trên tường thì không có thêm vật gì khác, trên mặt đất có mấy tấm bồ đoàn chắc là để cho các đệ tử nghe hắn chỉ điểm.
“Thí chủ, chê cười.”
“Không cần khách khí.”
Mộc Thanh Dao cũng không chê, vén trường bảo, ngồi xuống đất ba thủ hạ tự nhiên không dám tỏ vẻ gì, theo sát nàng ngồi lên ba tấm bồ đoàn ở phía sau, Liễu Không đại sư thì ngồi ngay ngắn trên giường mềm, từ ái mở miệng: “Thí chủ xin cứ hỏi, hi vọng lão nạp có thể giải được khúc mắc trong lòng thí chủ.”
“Dạ ” Mộc Thanh Dao nhìn Liễu Không ngồi ở trước mặt, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hoang-hau/3170158/chuong-84-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.