Chương trước
Chương sau
Đại phu nhân sắc mặt xấu xí, rất sợ lão gia đáp ứng nha đầu chết tiệt kia, rất nhanh vọt đi vào, thay một bộ mặt tươi cười.

“Lão gia, ta không mệt, có thể vì mộc phủ làm chút việc, là phúc phận của ta.”

Mộc thừa tướng nhìn đại phu nhân liếc mắt một cái, nhìn về phía Mộc Thanh Dao, nếu Dao nhi nói như thế, tất nhiên có dụng ý của nàng, hiện tại tâm kế của nàng cũng không giống như trước đây, lập tức nghiêm túc mở miệng: “Mấy năm nay ngươi cũng quá mệt mỏi, sau này để Nhàn Nhã giúp đỡ ngươi cùng nhau xử lý mộc phủ đi.”

“Lão gia?”

Mộc đại phu nhân sắc mặt lập tức sụp xuống, lếc xéo Mộc Thanh Dao, cũng không dám giận dữ mắng mỏ nàng, hiện tại không thể so với ngày xưa, lúc này nàng vẫn là ngẫm lại làm thế nào đem những thứ sinh lợi kia,  thu hồi lại mới là đúng, bằng không con tiện nhân kia một khi ra tay sẽ nhận thấy được, đến lúc đó chỉ sợ nàng liền tư cách nắm quyền một nữa cũng không có, người đứng trước mắt nàng không phải dễ chơi đùa, ngàn vạn không nên chọc a.

Mộc Thanh Dao khóe môi câu ra nhè nhẹ cười nhạt, nàng cũng không hoàn toàn là vì trả thù đại phu nhân, mà là một người nắm quyền lâu, tất nhiên có một phần dưới sổ sách không rõ, đến lúc đó càng mất càng lớn, không chừng mộc phủ liền hủy ở trên tay của nàng, nếu mộc thừa tướng liền như là phụ thân của nàng, như vậy tất nhiên sẽ không để cho hắn đã bị người khác hãm hại.

“Phụ thân, nữ nhi cáo lui.”

“Tốt, đi thôi, ” Mộc Ngân vẻ mặt từ ái nhìn nữ nhi lui ra ngoài, bây giờ dù thế nào khi thấy Dao nhi hắn đều vui vẻ, nha đầu kia bất kể là tâm tính hay là tướng mạo đều là số một, nghĩ đến, mấy năm nay vì việc không có con trai mà tiếc nuối, đã biến mất không thấy, mộc thừa tướng tâm tình tốt lên, phân phó đại phu nhân: “Trở về chi thêm một ngàn lượng bạc cho Dao nhi đi đặt mua một ít đồ trang sức, một cô nương trong nhà có thể nào không có cái gì cả chứ?”

“Lão gia?”

Đại phu nhân trên mặt thống khổ như bị táo bón truyền tới thanh âm, trước cửa tiểu nha đầu đều nở nụ cười, vừa rồi chuyện đã xảy ra trong sương phòng, các nàng đều nghe thấy được, lão gia thật đúng là thích tiểu thư, mặc kệ nàng nói cái gì, đều đồng ý.

“Tiểu thư?”

Mai Tâm kêu một tiếng, Mộc Thanh Dao gật đầu một cái, phân phó tiểu nha đầu ngoài cửa: “Đi vào hầu hạ lão gia rời giường đi.”

“Tuân lệnh, tam tiểu thư.”

Đến giờ phút này thì người người ở phủ thừa tướng đều biết, tam tiểu thư mới là người lợi hại nhất, hơn nữa cũng là người nói chuyện có phân lượng nhất trong phủ, tam tiểu thư không chỉ đẹp, thái độ làm người còn rất khôn khéo, ai cũng không dám ở trước mặt tam tiểu thư giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, bởi vậy, mộc phủ có vẻ hoà hợp êm thấm, mộc Nhị phu nhân cũng nhúng tay vào đại sự của Mộc gia, đại phu nhân vì mất đi một nữa quyền thế, cả người hạ thấp rất nhiều, không dám nhiều lời diễu võ dương oai nữa.

Ngày thứ hai, Tiểu Đại quả nhiên hiện thân, Mộc Thanh Dao lấy ra một tờ khế ước bán thân được viết cả đêm đưa cho Tiểu Đại.

“Từ hôm nay trở đi ngươi liền là người của ta, chúng ta công là công, tư là tư, nhất định phải theo trình tự để làm việc.”

Mai Tâm cùng Lục nhi nghe được rất sửng sốt, không biết cái trình tự gì đó là cái gì, bất quá tiểu thư nói, các nàng cũng không dám hỏi nhiều, Tiểu Đại liền ở khế ước bán thân viết xuống tên mình.

“Dạ, tiểu thư.”

“Tiểu Đại, từ nay về sau ngươi liền là nha đầu của ta, cùng Triệu gia không một chút quan hệ, ta sửa một cái tên cho ngươi.”

Tiểu đại cung kính cúi đầu: “Xin tiểu thư ban tên cho.”

Mộc Thanh Dao suy nghĩ một chút, khóe môi nhất câu, nhàn nhạt mở miệng: “Từ nay về sau, tiểu thư hi vọng ngươi vô ưu vô sầu, hãy gọi là Mạc Sầu đi.”

Tiểu Đại, không, từ nay về sau nàng chính là Mạc Sầu, trong lòng hiện lên tình cảm ấm áp, trầm ổn lên tiếng trả lời: “Tạ tiểu thư ban tên cho.”

Đứng bên cạnh Mai Tâm cùng Liên nhi các nàng đi tới, bao quanh vây lấy Mạc Sầu: “Mạc Sầu, chúng ta sau này sẽ là tỷ muội, cùng nhau hầu hạ tiểu thư.”

“Đúng vậy, chúng ta cùng nhau hầu hạ tiểu thư, ” Liên nhi cười nói, phòng khách thoáng cái náo nhiệt cực kỳ, Mộc Thanh Dao cố ý phụng phịu hừ lạnh, mấy người nha đầu buông tay ra, cùng nhau nhìn sang, Mạc Sầu có chút bất an: “Tiểu thư, đều là ta?”

Mai Tâm sớm kéo tay nàng trấn an nàng: “Mạc Sầu, ngươi chớ khẩn trương, tiểu thư là đùa với ngươi, đừng xem tiểu thư sắc mặt lạnh lùng, kỳ thực trong lòng đặc biệt tốt, hơn nữa nàng bình thường rất bảo vệ chúng ta, ngươi rất nhanh liền sẽ biết.”

Lục nhi cùng Tiểu Liên cũng phụ họa, trong lúc nhất thời phòng khách náo nhiệt trở lại, Mộc Thanh Dao cũng lười để ý tới mấy người tiểu nha đầu các nàng, bất quá bên ngoài vang lên thanh âm của quản gia Trung thúc: “Tiểu thư, thánh chỉ tới rồi, lão gia gọi tiểu thư đi đại sảnh tiếp chỉ.”

“Đã biết, ” Mộc Thanh Dao thanh âm lộ ra đạm mạc, này thánh chỉ không cần nghĩ cũng biết, nhất định là ngày đại hôn đã định xong, còn có báo thời gian nạp sính lễ.

“Mai Tâm cùng Mạc Sầu theo ta đi đại sảnh, các người còn lại lưu ở trong sân.”

“Tuân lệnh, tiểu thư, ” các tiểu nha đầu  khom người lĩnh mệnh.

Mộc phủ đại sảnh, lúc này quỳ một đống người, dẫn đầu chính là mộc thừa tướng, Mộc Thanh Dao vừa đi vào, liền thấy A Cửu công công đến tuyên chỉ, trong tay một cuộn minh hoàng cẩm bạch thánh chỉ đứng ở giữa đại sảnh, A Cửu công công lớn lên mày thanh mắt đẹp, quần áo màu lam đậm trang phục của thái giám, một bộ dáng phong lưu tiểu sinh.

“A Cửu tham kiến mộc tiểu thư.”

A Cửu cung kính làm lễ, trước mắt nữ tử lãnh lăng bức người, thế nhưng là hoàng hậu nương nương tương lai, hắn A Cửu làm sao dám đắc tội hoàng hậu nương nương đâu? Bởi vậy mặc dù Mộc Thanh Dao khoan thai tới chậm, A Cửu cũng không có chút ý tứ trách tội, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương thấy vậy lòng nóng lên, người có quyền thế thật là tốt,  A Cửu công công là hồng nhân bên người hoàng thượng, trong triều bao nhiêu vương tôn quý tộc nịnh bợ hắn, cũng không thấy hắn có sắc mặt tốt, nhưng đối với tam muội, dĩ nhiên cung kính như thế, truy cứu nguyên nhân, còn không phải là bởi vì tam muội rất nhanh sẽ là hoàng hậu sao.

“Khách khí, A Cửu công công.”

Mộc Thanh Dao thần tình nhàn nhạt, khẽ gật đầu một cái, quả nhiên là không tự ti cũng không kiêu ngạo, nói chuyện không hờn không giận, trấn định tự nhiên, A Cửu nhìn là bội phục vài phần, có rất ít người đối diện trường hợp như vậy còn có thể tự nhiên như thường, xem ra hoàng thượng không có nhìn lầm…

Mộc Thanh Dao đi tới chổ trống bên người thừa tướng cha quỳ xuống, A Cửu công công quét mắt Mộc gia trên dưới một cái, xác định tất cả mọi người đến đông đủ, mới vun lên cẩm bạch thanh duyệt mở miệng.

“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, mộc thừa tướng đức cao vọng trọng, chính trực liêm khiết, có khả năng làm gương tốt cho các loại quan lại, có nữ nhi tên Mộc Thanh Dao nhàn lương đoan trang, tài tình gồm nhiều mặt, nay ban thưởng phong hào hoàng hậu, ngày hai mươi tám tháng sáu là ngày xuất giá, mười lăm bảy tháng là ngày tốt hoàng đạo, cữ hành đại hôn, khâm chỉ.”

A Cửu công công tuyên đọc hoàn tất, mỗi người của mộc phủ đang quỳ ở dưới cách thức không đồng nhất, Mộc Thanh Dao vẻ mặt đạm mạc trước sau như một, cũng không có quá nhiều mừng rỡ, nếu như có thể, nàng thật muốn cự hôn không lấy chồng, bất quá đây là việc không hiện thực, vì thế chỉ thản nhiên đối mặt việc này, bên cạnh mộc thừa tướng lại thở dài một hơi, bởi vì trong thánh chỉ của hoàng thượng cũng không có làm cho Châu nhi cùng Hương nhi tiến cung, đây đối với mộc phủ mà nói là một loại ban ân, các nàng tâm tính như vậy thật không thích hợp tiến cung, thế nhưng đại phu nhân cùng Nhị phu nhân căn bản không nghĩ như vậy, vẻ mặt thất vọng, trong lòng ngũ vị tạp trần chua xót khổ sở…

Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương sớm sắc mặt tái nhợt, khẽ cắn môi, nước mắt lưng tròng, vẻ mặt ủy khuất, ngày ấy thái hậu không phải nói làm cho các nàng Tam tỷ muội song song tiến cung sao? Vì sao thánh chỉ, chỉ nhắc tới lập tam muội làm hoàng hậu, nhưng chưa nhắc tới các nàng đây?

A Cửu tuyên đọc thánh chỉ, cung kính đem cẩm bạch đưa tới trên tay Mộc Thanh Dao.

“Chúc mừng mộc tiểu thư.”

Phía sau hắn bốn thái giám song song mở miệng: “Chúc mừng mộc tiểu thư.”

Mộc Thanh Dao tiếp nhận thánh chỉ, sâu u ánh mắt nhìn phía A Cửu, trong đó thấy rõ, nàng đang nỗ lực thật sâu xuyên thấu nụ cười dối trá của A Cửu, có thể làm cho tiếu ý của hắn cứng lại,  mộc tiểu thư ánh mắt thật là lợi hại a, tựa hồ từ lâu xem thấu tầng tầng khốc liệt trong chuyện này, nếu quả thật là như vậy, tâm tính của nàng đủ để xứng đôi với hoàng thượng.

“Khách khí ” Mộc Thanh Dao đứng dậy, quay đầu nâng dậy mộc thừa tướng, tất cả mọi người trong quý phủ ở dưới đều đứng dậy dù hơi nghiêng, Mộc Ngân ôm quyền khách sáo mời A Cửu đến phòng khách uống trà: “A Cửu công công, mời giá lâm phòng khách dùng trà.”

“Mộc đại nhân không cần khách khí, chúc mừng Mộc đại nhân, tiểu nhân hồi cung phục chỉ.”

Mộc Ngân hướng phía sau gọi ra quản gia: “Trung thúc, tiễn A Cửu công công đi ra ngoài.”

“Tuân lệnh, lão gia, ” Trung thúc dẫn mấy người hạ nhân, cung kính đem nhóm người A Cửu đưa đi ra ngoài, trong đại sảnh, A Cửu công công vừa đi, hạ nhân còn không có lui ra ngoài, Mộc Thanh Châu phẫn nộ thanh âm vang lên: “Cha, vì sao hoàng thượng nói là cho chúng ta tiến cung, nhưng không có hạ chỉ, chỉ nhắc tới một mình Thanh Dao.”

Mộc Thanh Hương cũng không cam lòng lên tiếng trả lời: “Đúng vậy, lúc đầu rõ ràng nói làm cho chúng ta cùng nhau tiến cung, hiện tại chỉ có một người tiến cung.”

Mộc thừa tướng vừa nghe hai nữ nhi nói, sắc mặt trầm xuống, không nghĩ tới hai nha đầu này không biết sống chết lại muốn tiến cung, ánh mắt tàn nhẫn nhìn sang: “Lúc đầu hoàng thượng khi nào nhắc tới cho các ngươi tiến cung, là lời của thái hậu nương …”

_________________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.