Tại nhà họ Bạch, khi nghe được tin Hồ Ân Hi qua đời thì không khỏi bất ngờ kèm theo sự nhẹ nhỏm.
"Đúng là ý trời mà" - Hướng Thiệu Sương ngồi đó nhâm nhi ly trà vui vẻ nói với ông ta.
"Chuẩn bị tang lễ cho có hình thức được rồi...đừng có vui mừng ra mặt như vậy" - Bạch Thuỵ Quân nói với bà ta, giọng điệu nghiêm nghị.
....
Đúng lúc này, Bạch Sở Kiều về đến nhà phía sau còn có Lãnh Ngạo Đông đi cùng. Sự xuất hiện đột ngột này khiến nhà họ Bạch hoang mang nhìn nhau...
"Lãnh thiếu gia...cậu ta sao lại ở đây" - Hướng Thiệu Sương nhìn qua Bạch Thuỵ Quân nói, mấy lời bà ta nói lúc nãy không biết có đến tai cậu ta không.
"Xem ra mọi người tâm trạng rất vui" - Bạch Sở Kiều đi đến gần ngồi xuống sofa, Lãnh Ngạo Đông cũng đi theo sau cô ngồi xuống.
Tình huống này có chút khó xử, Hướng Thiệu Sương vì sự xuất hiện của Lãnh Ngạo Đông đã bắt đầu giả vờ thương xót khóc lóc tỏ ra đồng cảm với cô. Ngay cả con gái bà ta cũng vậy.
"Chị à đừng buồn nha..." - Bạch Tuyết Y giả vờ khóc theo, đúng là mẹ con nào con nấy thật là giả tạo.
Lãnh Ngạo Đông thật không hiểu nỗi, họ là diễn viên à mà diễn sâu thế không biết. Khóc lóc gì mà một giọt nước mắt cũng chẳng thấy, hắn nhìn qua khuôn mặt nhợt nhạt bất lực của cô rồi liếc qua Bạch Thuỵ Quân đang chuẩn bị nói gì đó với hắn.
"Lãnh tổng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hao-mon/2799050/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.