Ngày hôm sau, từ sáng sớm Bạch Sở Kiều đã lái xe đỗ trước cửa nhà của An Dĩ Minh chờ gặp hắn. Cách đây một ngày, cô đã cố gắng gọi điện cho quản lí của hắn ta để hẹn gặp mặt đàm phán nhưng vẫn không có hiệu quả nên cô đành dùng biện pháp này thôi.
Thời thế khó khăn, liêm sỉ gì tầm này nữa chứ. Bạch Sở Kiều vừa uống nước vừa nhìn vào nhà hắn không rời mắt đi đâu.
Hơn tám giờ sáng, một người đàn ông mặt đồ đen nón đội cũng màu đen bịt kín người từ trên xuống dưới từ nhà của An Dĩ Minh chạy ra, Bạch Sở Kiều ngồi bật dậy định mở cửa ra xem là ai thì tên đó chạy tới không ngừng gõ cửa cầu cứu.
Ngay lúc này, một đám vệ sĩ thay nhau đuổi theo hắn ra ngoài cô mới nhanh chóng mở cửa cho hắn vào xe rồi lái xe đi ngay. Bạch Sở Kiều nhìn lại hắn thì không ngừng thở dài chán nãn, lòng giúp người của cô đúng là không thể bỏ được mà.
"Anh là ai vậy..muốn đi đâu đây ?"
Bạch Sở Kiều điềm đạm, khuôn mặt vẫn giữ thần sắc bình thường cho đến khi hắn ta mở khẩu trang cả nón ra trả lời cô.
"Phía trước..cho tôi xuống phía trước"
"Cậu..cậu..là An Dĩ Minh"
Bạch Sở Kiều thắng xe lại ngay lập tức, cô trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn An Dĩ Minh như người ngoài hành tinh vậy.
An Dĩ Minh cười kiêu ngạo cứ nghĩ cô là fan cuồng của hắn nên nhẹ nhàng mang viết ra tự tiện kí lên xe cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hao-mon/2798997/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.