- Conheo đáng chết này, không được nói cha ta như vậy. Quách Dĩnh xông lên véo hắn, Chu Thiên Giáng liền thừa cơ ôm chặt Tiểu Quách Dĩnh vào lòng.
- Cẩn thận có người nhìn thấy, mau buông ra. Quách Dĩnh lo lắng.
Chu Thiên Giáng đã giành được lợi thế liền thỏa mãn thả lỏng tay ra. Chỉ có những lúc ở cùng với Quách Dĩnh thì Chu Thiên Giáng mới cảm thấy vui vẻ và thoải mái.
- Nha đầu, ăn Tết xong ta chuẩn bị chuyển ra ngoài ở, hiện giờ trong tay cũng giành dụm được chút tiền, ta muốn làm kinh doanh ở kinh thành. Không phải nói mạnh miệng chứ ta đảm bảo hai năm sauta có thể trở thành đại phú hào ở kinh thành này. Đến lúc đó ta sẽ đến cầu thân, đưa Quách Dĩnh của chúng ta về làm vợ.
Quách Dĩnh nghe thế liền cúi đầu ngượng ngùng, không nói năng gì nhưng trong lòng đang cảm thấy rất vui.
Chu Thiên Giáng vắt hai chân lên, bắt đầu tính toán cho tương lai của mình. Thời gian này bán thơ cũng kiếm được không ít tiền. Dựa vào danh tiếng của hắn cùng thế lực của Quách phủ, làm kinh doanh không phải là tiền vào như nước hay sao?Ở cái thời đại này vẫn chưa có cái khái niệm lũng đoạn, Chu Thiên Giáng cảm thấy có thể tùy ý chọn một ngành là có thể trở nên nổi tiếng rồi.
Chỉ còn vài ngày nữa là đến Tết, bất kể thời đại nào thì người ta cũng coi nông canh làm sản nghiệp quan trọng nhất. Vì vậy nên mồng 1 đầu năm âm lịch chính là ngày vui vẻ nhất. Nhiệm vụ treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/97040/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.