Dọc đường, Đại Ngưu khổ sở ngồi trên xe soái, Chu đại quan nhân dạy gã từng chữ như làm thơ.
- Cáp yêu dấu... Từ khi không có tin tức của nàng, Đại Ngưu ta trà không uống cơm không ăn, nếu nàng có chuyện gì, Đại Ngưu ta nhất định sẽ đi theo nàng! Đọc! Chu đại quan nhân cầm gậy chỉ vào Đại Ngưu nói.
- Cáp yêu dấu... từ khi không có nàng... Đại Ngưu ta...
- Mẹ nó lại sai rồi, cái gì mà "không có nàng"... là "không có tin tức của nàng"... Lăp lai! Dứt lời, Chu Thiên Giáng liền gơ gậy xuống.
- Đại nhân, tôi nói như vậy, Đậu Cáp có đánh tôi không?
- Mẹ nó, ngươi học không được ta đánh chết ngươi trước!
Đại Ngưu bị dọa đến rụt cổ, khẩn trương lầm bầm: - Cáp yêu dấu... từ không có tin tức của nàng... Đại Ngưu ta muốn không trà muốn ăn cơm... sau đó... sau đó là gì nữa?
- Mẹ ta ơi... ngươi cố ý chọc ta tức chết phải không... Lăp lai!
Chu Thiên Giáng tức muốn lộn ruột, dạy Đại Ngưu nói những lời ngon tiếng ngọt hết lần này đến lần khác. Từ biểu cảm đến lời nói, nhìn thấy người nào thì nói lời ấy. Địa vị của gia tộc Da Luật Tát Khắc ở Ương Kim trong tộc không thấp, những lời này không phải nói cho Da Luật Đậu Cáp nghe, mà là nói cho cha và ông nội của nàng nghe.
Chu Thiên Giáng biết Ương Kim tộc đã thua về mặt quân sự. Nếu như có thể lôi kéo được gia tộc chưởng quản tiền tài và quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324782/chuong-211-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.