Chiêm Hãn nhíu mày, mù mờ nhìn Lâm Phong. Sư phụ của y họ Lã, cũng không tên là Lục Kỳ. Sao lão già này lại hỏi vậy chứ?
- Lão gia hỏa, nhìn công phu của ngài cũng không tệ, tại hạ tôn xưng ngài một tiếng tiền bối. Gia sư của ta không phải tên là Cung Lục Kỳ, ta cũng không có hơi nói chuyện vớ vẩn. Nếu như muội muội ta xảy ra bất cứ chuyện gì thì Chiêm Hãn thề sẽ lấy máu rửa Tạp Sắt thành.
Chiêm Hãn lạnh lùng nói.
- Không đúng, vừa rồi ngươi dùng Xích Viêm kiếm pháp mà phương vị thủ hạ ngươi đứng, nếu lão phu đoán không lầm thì hẳn là Thập Huyền trận do Lục Kỳ huynh đệ sáng tạo ra.
Lâm Phong hơi kích động nhìn Chiêm Hãn, Vệ Triển từng nói cho ông biết rằng Cung Lục Kỳ và lão tam Bạch Nghĩa đã tử trận ở Đương Vân quốc, làm sao có thể truyền lại kiếm pháp và trận pháp chứ? Lẽ nào Cung Lục Kỳ chưa chết?
Trong lòng Lâm Phong không khỏi mịt mờ, nếu Cung Lục Kỳ không chết thì tại sao không trở về Đại Phong mà lại đến vùng phía bắc Thiên Thanh lạnh cắt da cắt thịt này thu nạp đồ đệ?
Chiêm Hãn vừa nghe xong những lời Lâm Phong nói thì kinh ngạc mở to hai mắt. Bộ kiếm pháp và hợp kích trận pháp này ngoài sư phụ ra cũng chỉ có huynh đệ hai người bọn họ biết, hiện giờ cái lão già này chỉ nhìn một cái đã có thể nói ra tên của nó, lẽ nào ông ta còn có dây mơ rễ má gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324756/chuong-202-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.