Lâm Phong thấy Chiêm Linh không nói gì, ông thở dài một tiếng rồi đứng lên đi ra ngoài. Đối với một cô nương như vậy, ông cũng không tiện dùng hình.
Chu Thiên Giáng đứng ở cửa đợi đã lâu, thấy sư phụ với vẻ mặt bất đắc dĩ cầm Xích Huyết Kiếm đi ra, Chu Thiên Giáng biết rằng xem ra sư phụ vẫn chưa moi được chuyện ông muốn biết.
- Sư phụ, người đừng gấp, chờ con dụ Chiêm Hãn tới thì sợ gì nha đầu kia không nói.
Chu Thiên Giáng cười nói.
- Thiên Giáng, tiếp theo con định làm gì?
Lâm Phong nhìn Chu Thiên Giáng, ông rất muốn biết bước tiếp theo hắn tính thế nào.
Chu Thiên Giáng quan sát hai bên một chút, hai người bước lên trước mấy bước:
- Sư phụ, con cảm thấy đánh thêm một trận nữa là cũng sắp xong rồi. Ương Kim tộc cũng không phải hạng tốt đẹp gì, đám người Da Luật Sát tuyệt đối sẽ không thật lòng với chúng ta. Con vốn định dùng trận đại bại này của Ô tộc để dụ Chiêm Hãn tới rồi một pháo bắn chết y, nhưng trước lúc bắt được Chiêm Linh con đã thay đổi chủ ý, xem ra để tên Chiêm Hãn này sống đối với Đại Phong chúng ta cũng vẫn có tác dụng. Con muốn dùng Chiêm Linh để tiến hành một cuộc giao dịch với Chiêm Hãn, chia nước Thiên Thanh ra làm hai, vậy vừa có thể ngưng chiến tranh lại để chúng ta quay về nước, lại vừa có thể khiến chúng coi nhau là địch, đôi bên tranh nhau tới thể hiện thiện ý với Đại Phong chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324744/chuong-198-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.