– Nói nhảm, hắn là Hình bộ Thượng thư, lại là chủ thẩm, chuyện xảy ra ở Hình bộ, bản vương không bắt hắn thì bắt ngươi chắc.
Tĩnh Vương nổi giận.
– Thả ra, ai dám bắt đại nhân nhà ta, lão tử giết hết.
Đại Ngưu giương thiết côn căm giận nhìn mọi người.
– Đại Ngưu, chớ làm loạn! Chu Nhất, Hạ Thanh, dẫn mọi người về phủ.
Chu Thiên Giáng vội vàng phân phó.
Chu đại quan nhân vừa nói, Đại Ngưu lập tức nhũn ra. Chu Nhất, Hạ Thanh tuy không rõ vì sao Tĩnh Vương lại làm thế, nhưng họ biết Tĩnh Vương tuyệt đối sẽ không làm hại Chu Thiên Giáng. Chu Nhất, Hạ Thanh tự mình dẫn theo quan viên của An Sát viện và Hình bộ, ‘hầm hầm tức giận’ rút lui khỏi cửa cung.
Những người này vừa đi, đám lão thần đồng thanh hoan hô cứ như thắng trận, thi nhau tán thưởng Tĩnh Vương công chính nghiêm minh.
– Tĩnh Vương, lão thần biết người bao nhiêu năm mà đây là lần đầu tiên thấy người anh minh đến thế.
Vương Bính Khôn kích động nói.
Tĩnh Vương nhếch môi, nói thì hay lắm, mà sao nghe cứ như chửi đểu. Tĩnh Vương cũng không để ý đến nữa, dẫn người bước thẳng vào cửa cung.
Đến phủ Tông nhân, gông cùm trên tay Chu đại quan nhân lập tức được tháo xuống. Tĩnh Vương sai người dâng trà ngon quả ngọt hầu hạ, y cảm thấy mình hơi có lỗi với Chu Thiên Giáng.
Chu Thiên Giáng từ đầu đến giờ vẫn không hề nổi giận, vui vẻ nhìn Tĩnh Vương:
– Ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324660/chuong-169-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.