– Đại Ngưu nghe lệnh, bổn soái lệnh cho ngươi dẫn binh chia làm hai đường, phong tỏa hai phủ Phùng, Ngạc.
– Đại nhân, hay là để ta theo ngài đi, ta muốn đánh vào hoàng cung.
– Má nó, sao ngươi lắm mồm vậy? Côn cũng đánh mất rồi ngươi còn đánh hoàng cung cái quái gì hả? Cứ vây hai phủ kia lại đã rồi đến hoàng cung không được sao? Đừng có cãi ta, bà nó chứ, không cho ngươi mặt mũi nữa bây giờ.
Chu Thiên Giáng tức giận trừng mắt nhìn Đại Ngưu, uy phong lẫm lẫm hạ lệnh. Tên tiểu tử này dám mở mồm kháng lệnh, theo như quân pháp thì kháng lệnh chính là trảm rồi.
Đại Ngưu buồn bực bĩu môi, trường mâu trong tay cũng giống với cây côn, biết vậy đã không ném thiết côn đi rồi.
Chu Thiên Giáng hạ mấy đạo mệnh lệnh xong thì nhìn mọi người bên dưới:
– Các huynh đệ, cùng bổn soái xông vào hoàng cung nào!!!
Chu đại quan nhân vừa vung chiến đao lên thì Chu Nhất đã suất lĩnh đại đội nhân mã trùng trùng điệp điệp xông về phía hoàng cung.
Trong hoàng cung sớm đã hỗn loạn, Phùng Uyển Thu ngồi trong Càn Cung đại điện nghị sự của, cũng mất đi sự trấn tĩnh thường ngày. Hiện giờ thứ mụ lo lắng không phải là hậu cung mà là Huyền Minh ở cổng thành. Cung quan lần lượt đến báo cáo tình hình ở cổng thành, tổng quản thị vệ hậu cung cũng không ngừng lệnh cho người truyền tin tức đến. Biết được Dung Quý Phi và Ngọc Cách Cách được cứu thoát thì khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324623/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.