Trên đường đến Định Viễn phủ, Thiên tổng phủ Đề Đốc Vương Nghĩa ủ rũ mặt mày. Khi ra khỏi thành chỉ có hai chiếc xe, giờ thì hay rồi, đã thành đội sáu chiếc xe ngựa. Bất luận đi tới chỗ nào, phủ nha thân hào nông thôn địa phương nhất định sẽ đến bái kiến, tặng lễ vật đủ để chứa đầy bốn xe lớn.
Mới đầu Vương Nghĩa còn có chút hoảng loạn, nhưng vài ngày sau y cũng quen dần. Bất kể là ai đến bái kiến, Vương Nghĩa chỉ nói một câu:
- Chu đại nhân và Tứ điện hạ thân thể không khỏe, bất cứ ai cũng không tiếp kiến, các người lui ra.
Vương Nghĩa đi rất thong thả, bởi vì hai ngày trước có một người thần bí cầm thẻ bài An Sát Viện đến báo với y, bảo đội ngũ "rỗng ruột" này của Vương Nghĩa đi chậm một chút. Bằng không bọn họ đã tới Hà Đô phủ, thế thì lộ tẩy rồi.
Vương Nghĩa dọc đường vơ vét của cải trắng trợn, đến chỗ nào cũng có rượu thịt ngon dâng lên. Mà Chu đại quan nhân ở Bành thành chẳng những không ai tặng lễ vật, mà bản thân còn gom được không ít bạc.
Hồng Gia Ban dừng lại ở hậu viện Chu Ký Ngân Lâu, Dư Thủ Xương thu xếp việc ăn ở rất chu đáo. Hồng Bách Siêu cảm động muốn chết, suốt chuyến đi bọn họ thiếu ăn thiếu uống, dựng gánh hát cũng kiếm không được bao nhiêu. Chu Diên Thiên lần trước binh biến, đô thành phương bắc bị phá hoại không ít, dân chúng nào có dư tiền đến xem kịch. Hồng Bách Siêu vốn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324504/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.