- Nên, nhưng phải qua tam ti quyết định, mới có thể xử trảm triều thần.
- Vậy nếu tam ti vốn là tham ô hủ hóa, vậy thì quyết định như thế nào?
-Vậy thì sẽ do Hoàng thượng quyết định, bổ nhiệm lại đám quan lại tam ti. Chu Thiên Giáng, An Sát Viện chẳng qua chỉ có chức năng đôn đốc, ngài không có quyền quyết định sự sống chết của quan lại.
Vương thái phó chính nghĩa lẫm nhiên nhìn Chu Thiên Giáng
Chu Thiên Giáng thở dài:
-Lão đại nhân, ta biết có một số việc không cùng quan điểm với ngài. Nhưng có một điểm tôi có thể đảm bảo , Chu Thiên Giáng ta làm như vậy không phải vì bản thân mình, cũng không phải vì Hoàng thượng, mà là vì muôn dân thiên hạ. Quan lại tham ô, người thiệt hại nhất vẫn là dân chúng. Lão đại nhân, ngài có thể buộc tội tại hạ ở triều đình, điều này tôi không để ý. Nhưng Thiên Giáng nếu đã làm chức An Sát Sứ này, thì nhất định phải làm việc thật. Cho dù Hoàng thượng không muốn, trừ phi Hoàng thượng miễn nhiệm chức vụ của tôi, nếu không chẳng ai có thể ngăn cản được tại hạ.
Vương thái phó giật mình nhìn Chu Thiên Giáng, mấy câu nói đó tuy có chút bất kính với hoàng quyền, nhưng lại làm cho Vương thái phó thấy được một mặt khác của Chu Thiên Giáng. Vương thái phó một lòng vì triều Đại Phong, chả nhẽ không muốn quốc thái dân an, tạo phúc cho muôn dân thiên hạ. Tật xấu của Chu Thiên Giáng tuy nhiều, nhưng mấy câu nói này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324452/chuong-87-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.