Trong kinh thành, Thành Võ Hoàng hạ lệnh toàn thành bắt đầu tiết kiệm lương thực. Văn võ đại thần cũng bắt đầu đóng góp những lương thực dư thừa để duy trì sự yên ổn trong kinh thành.
Trong phủ tướng soái, cả người Tĩnh Vương đều gầy yếu, một đôi mắt đã biến thành màu đen. Ông ta không biết bản thân mình có thể duy trì được bao lâu, bây giờ đừng nói là mũi tên, mà ngay đến tấm chắn cũng không đủ dùng rồi. Hai ngày gần đây, Chu Diên Thiên giống như bị điên vậy, không ngừng phát động công kích. Binh lính giữ thành thương vong rất nặng, cơ sở chỉ huy quan quân càng xuất hiện sự thiếu hụt.
Trong kinh thành, Thành Võ Hoàng và Tĩnh Vương vô cùng lo lắng. Chu Diên Thiên ở ngoài thành cũng không dễ sống chút nào. Sở dĩ Chu Diên Thiên nổi điên tiến công trong hai ngày này là vì tàn binh của Phương Đại Đồng đều lần lượt trở về, hắn ta mới xác nhận được tin con trai mình Chu Đại Trung và Phương Đại Đồng đã chết. Những tàn binh này sau khi xuất thành liền cướp bóc ngựa dân, tốc độ hồi kinh không chậm. Bốn vạn tinh nhuệ cộng thêm cái chết của con trai, điều này đả kích không hề nhỏ đối với Chu Diên Thiên. Không những mất đi đứa con trai của mình mà càng làm cắt đứt đường lui lương thảo của hắn. Thiếu hụt lương thực trong thành thì ngoài thành cũng thiếu hụt lương thực như vậy.
Mười sáu vạn đại quân dồn dập đến vây thành, Chu Diên Thiên vốn nghĩ rằng sẽ dễ dàng lấy được kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324341/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.