Tứ Hoàng tử Huyền Châu cẩn thận nhìn chằm chằm Chu Thiên Giáng, giống như lần đầu biết hắn.
- Mẹ nó, ta phát hiện ngươi quả không giống với người khác. Tứ Hoàng tử cũng văng tục một câu.
- Vậy là được rồi, muốn chửi thì chửi ra đi, xem ai không vừa mắt thì đánh y. Chuyện gì cũng giấu trong lòng, còn giả bộ dạng khúm núm, tiểu tử ngài sống còn có ý nghĩa không. Nghe lời nói phải của ta, cam đoan sẽ khiến ngài sống có sự uy nghiêm.
Huyền Châu lắc đầu: - Vô ích, ngươi không thấy ba Hoàng tử vây quanh bên cạnh ta, đều là những người thế nào. Cho dù ta có ngươi hỗ trợ đắc lực, lực lượng cũng quá nhỏ.
- Ai nói. Phía sau bố đây là Quách Thiên Tín, đừng quên Nam Cương trong tay ông ấy có một trăm ngàn đại quân. Mặc khác Binh bộ lý Thượng thư quan hệ mật thiết với ông ấy. Có quân đội ngài sợ gì.
- Ngươi nghĩ quá đơn giản rồi. Trong bá quan văn võ, họ có thể đứng cùng thuyền. Nhưng trong việc chọn Thái tử, mỗi người đều có một suy nghĩ của mình. Huyền Châu nói lặng lẽ.
Chu Thiên Giáng nói nhỏ: - Chuyện này không cần ngài quản, tự ta có chừng mực.
Huyền Châu vừa định phản bác, vừa thấy ánh mắt của Đại Hoàng tử nhìn về phía này. Không chỉ như vậy, Nhị Hoàng tử cũng đi về phía bên này. Huyền Châu không nói gì nữa, cúi đầu đọc sách thánh hiền.
Chu Thiên Giáng cười khổ. Xem ra vị Nhị Hoàng tử này, cũng tới mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324243/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.