Cố Nhược Hy yên lặng gật đầu.
Triệu Mặc cũng đã lái xe qua, ngay khi họ muốn lên xe thì Cố Nhược Hy chợt thấy bóng lưng của người vừa mới tiền vào Hoa Đô vô cùng quen thuộc, đang muốn nhìn kỹ lại thì Lục Nghệ Thần lại giục cô lên xe.
“Nhìn gì vậy?” Lục Nghệ Thần phát hiện ra cô vẫn luôn nhìn về phía Hoa Đô.
“Không có gì! Có lẽ là nhìn nhầm rồi.” Kiều Kiều làm sao có thể tới Hoa Đô được chứ? Lại còn mặc gợi cảm như vậy, nhất định là nhìn nhằm rồi, Kiều Kiều lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để đến đây phung phí chứ?
Bởi quá muộn rồi nên Lục Nghệ Thần dẫn Cố Nhược Hy về khách sạn Hoàng Thành.
Lại không cần giấu giấu giếm giếm mà xuất hiện ở Hoàng Thành, những nhân viên đó xếp thành hai đội, khom lưng cúi người, đồng thanh hét lên một tiếng: “Lục tổng buổi tối tốt lành, Lục phu nhân buổi tối tốt lành.”
Thân thể và tinh thần của Cố Nhược Hy đều trấn động, được nhiều người nghênh đón như một vị hoàng hậu như: vậy lại khiến cô có chút không thích ứng được.
Lục Nghệ Thần hình như rất thích khi cô quãn bách như: vậy, nắm tay cô, sau đó nắm thật chặt vào trong lòng bàn tay, trước ánh mắt vô cùng kinh ngạc và hoảng hốt của mọi người dẫn cô rời khỏi hiện trường.
Một đường đi tới phòng, một căn phòng lộng lẫy và xa hoa, đèn đuốc sáng trưng.
Lúc này Lục Nghệ Thần mới buông tay cô ra, mệt mỏi đi vào phòng vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gia-sung-nhi-vo-moi-cua-tong-tai/1114125/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.