Nhưng Lục Nghệ Thần lại không hề rung động, ánh mắt hờ hững không chút dao động, giống như là cao tăng nhìn rõ hồng trần. Lâm Hâm yêu điệu xinh đẹp ở trước mặt anh lại chỉ như một hạt bụi.
Lâm Hâm tức đến nghiền răng nghiền lợi, nhưng nụ cười trên mặt vẫn xinh đẹp chuẩn mực: “Em là bạn học của Có Nhược Hy, để em đưa cậu ấy về nhà vậy.”
Lục Nghệ Thần hờ hững liếc cô ta một cái. Có Nhược Hy ở trong lòng vẫn không buông tay. Sắc mặt vui giận không rõ nhìn thẳng vào những ống kính đang chĩa vào anh, đột nhiên hơi hé môi, âm thanh bình tĩnh, không chút dao động nhưng lại khiến đám người sợ hãi.
“Từ nay về sau, Cố Nhược Hy chính là người phụ nữ của Lục Nghệ Thần tôi. Tôi không cho phép có người nào nói một câu khiến cô ấy khó chịu nữa. Nếu không…”
Âm thanh của anh từ từ dừng lại, sắc mặt lạnh lẽo toàn là sương giá: “Tôi không thể đảm bảo, sẽ làm ra chuyện phạm pháp.”
Đám đông yên lặng lại, ngay cả thế giới như mắt đi âm thanh, như một thành phố chết.
Chưa được hai giây, đám đông kinh hô ồn ào, ánh mắt hâm mộ giống như nhìn thấy người đàn ông tuyệt vời thâm tình nhất thế giới vậy.
“Lời tỏ tình thâm tình quá…”
Đám đông giơ điện thoại lên, điên cuồng mà chụp ảnh Lục Nghệ Thần. Hiện trường hoàn toàn mát khống ché.
Đám vệ sĩ xông lên, tách đám đông ra. Lục Nghệ Thần ôm Cố Nhược Hy bước lớn rời đi.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gia-sung-nhi-vo-moi-cua-tong-tai/1114103/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.