Cố Nhược Hy lại càng thấy căng thẳng hơn. Cả người giống như mang chì, không dám quay đầu lại, không dám động đậy, chỉ sợ đụng phải ánh mắt ghê người của Kỳ Thiếu Cần.
Kỳ Thiếu Cẩn lấy một cái ghế, đặt mạnh vào phía cuối cùng phòng học, phát ra âm thanh nặng nề khiến cho mọi người đều cứng người, đổ đầy mồ hôi lạng. Anh ta ngồi trên ghế, hai tay khoanh trước ngực, mắt nhìn về Cố Nhược Hy ở ghê đầu tiên. Khuôn mặt tuần tú căng cứng, giống như sắp không kìm nén nổi nữa mà bùng phát.
Anh ta thật sự có một loại kích động muốn kéo cô gái yêu ớt đó đi. Không thích cô cứ cúi đầu mãi giống như tội phạm. Vì anh ta rõ hơn ai hết, cô không nên gánh vác tất cả chuyện này.
Lúc đầu làm tất cả, anh ta rõ ràng kiên quyết muốn hủy hoại cô hoàn toàn. Bây giờ đã hủy hoại được cô thì cũng không có cảm giác sung sướng vì đã báo thù như trong tưởng tượng. Mỗi lần nhìn thấy cô bị đám đông mắng mỏ, cúi đầu lén rơi lệ thì sẽ có một loại kích động muốn đứng trước mặt cô để bảo vệ cô.
Lâm Hâm ở bên cạnh lén nhìn Kỳ Thiếu Cẩn một cái, môi mím lại, muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại nuốt xuống.
Nhìn theo ánh mắt của anh ta, nhìn về phía Cố Nhược Hy, đáy mắt Lâm Hâm hiện lên sự thù hẳn nồng đậm.
Cố Nhược Hy, Có Nhược Hy, Cố Nhược Hy… sao khắp nơi đều là Cố Nhược Hy! Rõ ràng là bị mọi người mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gia-sung-nhi-vo-moi-cua-tong-tai/1114100/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.