“Không biết Tô tiêu thư tìm tôi có việc gì?”
Tô Nhã đứng trước mặt Cố Nhược Hy, cô ta vốn cao ráo lại còn mang giày cao gót nên cao hơn Cố Nhược Hy cả một cái đầu.
Điều này làm cho Cố Nhược Hy cảm thấy bạn thân thật tháp bé và hèn mọn.
“Thật ra cũng không có chuyện gì.” Tế Nhã cưới áy náy, nhất thời không biết mở lời thế nào.
“Là vì Lục Nghệ Thần đúng không?” Cố Nhược Hy ngồi trên dãy ghế trắng cạnh đèn đường, ngọn gió thổi qua mái tóc dài của cô khiến nó nhẹ nhàng lay động.
Tô Nhã lót một tắm khăn giấy lên ghế mới ngồi xuống, cô ta nhìn về phía bệnh viện còn sáng đèn, nhẹ nhàng nói: “Hai người bắt đầu quen nhau từ khi nào vậy?”
Bờ vai của Cố Nhược Hy khẽ run, cô không biết nên trả lời như thế nào trước câu hỏi này.
“Chúng tôi quen biết nhau rất nhiều năm rồi, tôi nhìn ra được rằng anh ấy rất quan tâm cô.” Cô ta đã thấy được đoạn video mà Lâm Hâm gửi qua: “Tôi thừa nhận rằng tôi sẽ đau lòng.” Cô ta vừa cười vừa quay sang nhìn Cố Nhược Hy: “Buồn cười lắm phải không? Chia tay nhau rồi mà tôi vẫn cảm thấy đau lòng.”
Cố Nhược Hy lắc lắc đầu.
“Những gì mà hiện tại anh ấy có được đều không hề dễ dàng.
Đứng trên một đỉnh cao như vậy phải chịu đựng rất nhiều áp lực. Tuy rằng bây giờ anh ấy có tất cả nhưng lại không có một ai có thể làm anh dao động nữa. Nhưng mà ánh mắt của người đời sẽ khiến cho hào quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gia-sung-nhi-vo-moi-cua-tong-tai/1114077/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.