Cười Đến Gai Mắt Cố Nhược Hy đi đến cửa lớn rồi quay đầu nhìn Lục Nghệ Thần vẫn ngồi ở vị trí cũ cách một lớn kính trong suốt. Bóng lưng của anh thẳng tắp tuấn mỹ, tỏa ra mị lực thu hút ánh nhìn của người khác…
Không biết tại sao trong lòng cô lại có chút hụt hãng.
Anh không níu kéo cô, không đổi theo cô, chẳng phải vừa lòng cô rồi sao”
Tại sao cô lại không vui2 Cô vội gia tăng tốc độ của bước chân, vứt bỏ những suy nghĩ phức tạp trong đầu mình. Cô tìm đến một trạm dừng xe buýt rồi ngồi xuống ghé đợi xe. Khi một chiếc Bentley đen lướt qua trên đường đối diện, cô nhìn thấy nửa gương mặt góc cạnh tuần mỹ không hề nhìn lấy cô một lần, cứ như vậy lặng lẽ chạy xa.
Cảm giác trống vắng trong lòng lại càng nghiêm trọng, như thể trái tim cô đã chạy xa theo chiếc xe của anh vậy…
Cuối cùng tắm bảng trước phòng phẫu thuật cũng tắt.
Lý Hàng mang theo vài phần mệt mỏi bước ra, anh thao khẩu trang rồi đối mặt với Cố Nhược Hy – người luôn lo lắng trong suốt quá trình phẫu thuật, mỉm cười: “Cuộc phẫu thuật rất thành công.”
Cố Nhược Hy kích động đến mức nước mắt cũng sắp chảy ra: “Thành công rồi. Thành công rồi… Mộc Phong, phẫu thuật thành công rồi!”
ụ Cô ôm chằm lấy Mộc Phong, vui sướng hét lên: “Phẫu thuật của mẹ mình đã thành công rồi! Thành công rồi! Mộc Phong!
Chúng ta thành công rồi!”
“Nhược Hy, chúc mừng cậu.” Kiều Mộc Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, cùng cô cười vui vẻ.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gia-sung-nhi-vo-moi-cua-tong-tai/1114067/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.