Chương trước
Chương sau
Đang lúc Tử Doanh còn hoang mang thì Hàn Diệp đã tỉnh lại. Cái ánh mắt sắc lạnh mà hắn ta nhìn cô thật sự chẳng khác gì lúc ở Thiên giới. Vậy là cô đã hiểu ra, tất cả là vì hắn không có tình cảm với cô.

Không có tình cảm vậy tại sao lại là tình nhân? À, đó là do bốn năm trước, mối tình đầu của Hàn Diệp, người mà hắn yêu từ những năm còn đi học bỏ đi nước ngoài. Lí do hai người chia tay rất đơn giản. Thời điểm đó nhà họ Tống gặp chút khó khăn, Tống Hàn Diệp phải tập trung khôi phục công ty chứ không thể tuỳ ý chiều chuộng, cho cô ta tiêu xài như trước. Nhiều lần nhắc nhở cô ta tiêu xài khiêm tốn không được, Hàn Diệp đã khoá luôn thẻ tín dụng mà mình đưa cho cô ta. Hai người đã ầm ĩ một trận rất lớn, rồi cô ta gom một số tiền, bỏ ra nước ngoài.

Sau một năm ổn định sự nghiệp, Tống Hàn Diệp đã ra nước ngoài tìm cô ta. Nhưng lúc này cô gái đó đã có tình mới, là một ông chủ giàu gấp mấy lần Hàn Diệp. Hẳn nhiên cô ta không nói thẳng thừng như vậy mà lại bày ra thái độ hờn dỗi. Hàn Diệp thất vọng về nước, cũng là lúc vô tình nhìn thấy Lý Tử Doanh. Cô có vài phần giống cô gái kia, không biết lúc đó Hàn Diệp nghĩ gì mà lại muốn cô làm tình nhân, nhác cũng đã ba năm.

Hắn không có tình cảm với cô, tìm tới cô chỉ vì nhu cầu xác thịt và nhớ người cũ. Nhưng không sao, như vầy tức là hai người còn nhiều cơ hội chung đụng, mọi chuyện sẽ không quá khó khăn. Giống như cậu cả Trương Thành, chỉ cần vài tháng là xong.



“Tỉnh dậy từ lúc nào?” Hắn hỏi.

“Vừa mới tỉnh dậy không lâu. Đang nhớ lại một số chuyện.”

“Em biết được gì rồi?” Hắn đột nhiên hỏi. Tử Doanh ngớ người ra, hỏi lại: “Biết chuyện gì cơ?”

Hàn Diệp trầm mặc, với tay lên kệ tủ lấy một tấm thẻ đen đưa cho cô.

“Anh có ý gì?”

“Một tuần sau, Linh Vân sẽ trở về. Chúng ta nên chấm dứt ở đây. Số tiền trong tài khoản này đủ để em sống dư dả cả đời. Tài nguyên của em ở công ty vẫn sẽ dồi dào như vậy, tôi sẽ không bạc đãi em. Lý Tử Doanh, tôi tin em biết điều, biết mình nên làm gì và không nên làm gì.” Hiếm khi hắn nói nhiều tới vậy. Ý tứ của hắn rất rõ ràng là mong cô ngoan ngoãn, tốt nhất sau khi Linh Vân quay về thì đừng quấy rầy hai người họ, có như vậy cuộc sống của cô mới được yên ổn. Hẳn là hắn cảm thấy mình rất tốt bụng khi vẫn dành một chút ưu ái cho tình nhân cũ.

Tử Doanh nhất thời không kịp tiêu hoá lời hắn nói. Sao lại như vậy? Nhất định là Hàn Mặc Thần quân ở Thiên giới âm thầm giở trò chơi bẩn, chứ không thì tại sao lại tự nhiên như vậy được.



“Yên tâm, nhất định sẽ không bạc đãi.” Trong mắt Hàn Diệp, cô đang sốc đến thất thần. Chắc hắn sợ cô sẽ làm trò gì không đúng nên cố tình nhắc lại lần nữa.

Tử Doanh hoàn hồn, trong đầu liền nảy lên kế hoạch. Cô dùng đôi mắt mơ màng nhìn hắn, dè dặt hỏi: “Vậy... trong một tuần này... tôi có thể ở lại đây không?”

“Để làm gì?” Hàn Diệp có vẻ rất ngạc nhiên. Từ trước tới nay, Tử Doanh luôn là người khôn ngoan không chịu khuất phục, điều này làm hắn rất bất ngờ.

“Chỉ... chỉ một tuần thôi. Trước đêm Linh Vân tiểu thư quay lại tôi sẽ rời đi.” Tử Doanh hơi ngoài người lên, rồi lại rụt người lại, cúi gầm mặt: “Không được... cũng không sao...”

“... Được.” Hàn Diệp đột ngột lên tiếng. Hắn với tay lấy áo rồi bước vào nhà tắm, không quên dặn thêm: “Thứ hai tuần sau cô ấy sẽ đáp chuyến bay lúc 9 giờ sáng, tốt nhất em nên tự sắp xếp.”

Rồi hắn vào phòng tắm đóng cửa. Tử Doanh ngồi trên giường nhoẻn miệng cười. Thì ra khi là một người bình thường thì Hàn Diệp cũng khá đơn giản, dễ mềm lòng và không khó tiếp cận.

Nhưng cô vẫn không hiểu, nếu đã yêu Linh Vân tới như vậy thì sao lại đi tìm thế thân cho cô ấy? Thậm chí hắn còn lên giường với người đó. Việc làm bản thân trở nên “dơ bẩn” hơn khi bao nuôi một người phụ nữ khác, dẫu cho người phụ nữ đó trông giống cô ấy, liệu có khiến cho tình yêu của hắn càng thêm cao thượng thánh khiết không?

Rõ ràng, việc này giống một cái cớ để hắn thoả mãn nhu cầu của bản thân khi không có người yêu ở cạnh hơn. Nó gắn mác tình yêu chứ thực chất chỉ đang huỷ hoại tình yêu thuần tuý nhất. Hắn chỉ đang tự tay bôi bác tình yêu của hắn, làm cho cô gái kia, nếu là một người yêu thương hắn, cảm thấy hắn thật ghê tởm. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu hắn lên giường với một cô gái hắn yêu, nhưng việc này thì chẳng khác nào “bóc bánh trả tiền”.

Hay hắn muốn chọc tức cô ấy vì đã bỏ rơi hắn? Nếu là thế thì chỉ càng chứng tỏ hắn nông cạn cỡ nào.

Quan trọng nhất vẫn là, nếu thật lòng yêu một người thì sẽ tìm thế thân sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.