Ngày hôm sau, Tử Doanh đứng trước tủ quần áo ngẫm nghĩ một hồi lâu. Bởi vì đây là tiệc mừng của công ty nên không bắt buộc quần áo do nhãn hàng tài trợ, cô muốn mặc thế nào cũng được. Trước đây, làm thế thân của Linh Vân, trở thành một cô gái thanh thuần nên cô thường mặc váy trắng, hồng, có cảm giác rất trong sáng dễ vỡ. Nhưng như vậy không hợp với Tử Doanh cho lắm. Từ lúc vào giới giải trí, do đặc thù thân thế của mình nên cô luôn phải cứng rắn sắc sảo.
Nghĩ đi nghĩ lại, cô quyết định chọn một chiếc váy đuôi cá màu đỏ rượu, mái tóc đen được uốn xoăn, cài một cái kẹp tóc nhỏ. Cô chọn cách trang điểm có phần đậm hơn hơn, đuôi mắt cong vút lộ rõ vẻ sắc sảo. Nhìn cô gái trong gương cứ như một con hồ ly mị hoặc, dụ dỗ người ta tới những ý nghĩ không đứng đắn.
“Chà chà, bây giờ trông giống như những nữ phụ độc ác.” Tử Doanh tặc lưỡi rồi cầm ví đi xuống lầu. Ở bên ngoài, chiếc xe sang trọng đỗ ở cửa thu hút không ít ánh nhìn. Thấy cô, Tuấn Lâm hơi ngạc nhiên một chút.
“Làm sao vậy?” Cô bước vào xe, ngồi ở hàng ghế sau rồi hỏi. Tuấn Lâm nhìn cô qua gương chiếu hậu, lắc đầu: “Không có gì, chỉ là cảm thấy chị có gì đó khan khác.” Trong đầu cầu lại nhớ về cô gái thường mặc váy trắng, thanh lịch nhẹ nhàng. So với hình ảnh đó, cô bây giờ có gì đó rất “khó đụng”.
“Không đẹp sao?” Cô cười cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duyen/2834768/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.