Tử Doanh mơ màng được Hàn Diệp bế về phòng. Cơ thể cô nóng rực lên, bấu víu lấy cổ áo hắn. Hàn Diệp vô cùng sốt ruột, vừa đi vừa trách: “Em biết chắc trong rượu có thuốc mà sao vẫn uống?”
“Em... em nghĩ là một ngụm thì sẽ... không sao... um... khó chịu quá...” Tử Doanh vặn vẹo thân người, dựa vào hõm cổ hắn mà thở dốc.
“Ngoan...” Hàn Diệp vừa vào phòng đã khóa cửa, đặt cô lên giường rồi lúng túng không biết phải làm sao. Thời gian qua an phận thủ thường, làm tốt vai trò của một người bạn trai bình thường nên bây giờ bảo hắn thừa nước đục thả câu, quả thật là hắn không dám.
“Anh... em khó chịu...” Giọng nói của cô vì thuốc mà trở nên nũng nịu, mềm mỏng lại có chút thút thít đáng thương. Hàn Diệp cầm lòng không đậu, đưa tay vuốt tóc trên trán cô, giọng trầm trầm: “Để anh gọi bác sĩ cho em...”. Đam Mỹ Hay
“Em không muốn...” Tử Doanh níu tay áo hắn lại. Cúc áo ban nãy đã bị cô làm lộn xộn, giờ cô lại giật lấy làm nó bung hẳn ra, lộ ra một chút cơ bắp của người đàn ông. Một tay khác cô tự kéo kéo áo mình ra, cơ thể nửa kín nửa hở cứ thế lộ ra trong căn phòng có ánh sáng mập mờ.
Hàn Diệp cũng không phải là thầy tu. Khung cảnh mập mờ này cộng thêm mĩ nhân trước mắt, hắn không cầm lòng được mà cúi xuống hôn cô. Hắn nhớ cơ thể cô lắm rồi! Suốt mấy tháng qua chỉ được nhìn, hiếm hoi mới được nắm tay một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duyen/2834753/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.