Đáy vực Tử Thần là một phần đất bấp bênh, khắp nơi rải đầy xương và xác chết. Một thứ mùi khó chịu cứ lởn vởn và cảm giác nguy hiểm luôn trập trùng. Bầu trời bên trên đen kịt, tối hù không thấy ánh sáng. Hai người chỉ có thể nhìn đường trong phạm vi bán kính chưa tới một mét.
“Cảm giác thật nguy hiểm, thật đáng sợ.” Các loại yêu ma quỷ quái bị giam dưới này đều vô cùng đói khát, nếu sống được tới nay cũng phải vô cùng hung tợn. Hai người có thể thành mồi cho chúng bất kì lúc nào.
“Đừng lo lắng, ta sẽ bảo vệ nàng. Nàng chỉ cần tìm được phụ thân và hồ tộc. Chỉ cần trả lại yêu đan cho phụ thân nàng, chúng ta sẽ được ra ngoài an toàn.” Hàn Diệp bên cạnh trấn an. Nhưng thật ra, hắn cũng không chắc bản thân có trụ được quá lâu hay không. Đã lâu không xuống, nơi này nguy hiểm hơn nhiều rồi.
“Ừm…” Tử Doanh nhìn viên yêu đan trong tay. Ánh sáng của nó mạnh lên đôi chút, là phản ứng vì ở gần chủ nhân. Nàng chậm rãi cảm nhận cảm giác tim đập thình thịch trong ngực mình, sau đó chỉ tay về một phía: “Ở bên kia. Bên kia có sự hiện diện của hồ tộc.”
Hai người đi, rồi lại thành chạy. Đoạn đường khúc khuỷu không bằng phẳng, Tử Doanh cũng vì thế mà vấp ngã. Hàn Diệp nhanh tay đỡ lấy eo nàng: “Cẩn thận.”
Bàn tay to lớn vòng qua vòng eo mảnh khảnh làm cả hai trong phút chốc nhớ lại những cảnh đỏ mặt. Cảnh vụng về bên ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duyen/2834701/chuong-49.html