Tại phòng bệnh.
Trần Cảnh mơ màng tỉnh dậy, ông nhìn xung quanh rồi lại nhìn con gái thắc mắc:"Bố bị sao vậy? Sao bố lại ở viện?"
Kiều Ân hơi khựng lại nhìn Trần Cảnh nhưng rồi rất nhanh cô lại nhẹ giọng đáp:"Bố bị cảm nên cần ở lại bệnh viện vài ngày để theo dõi. Con gọt ít táo cho bố ăn nhé."
Nói rồi cô cầm dao bắt đầu gọt.
Trần Cảnh:"Không cần phải phiền phức vậy đâu. Sức khỏe của bố, bố rõ hơn ai hết. Thật sự không cần phải ở lại bệnh viện đâu. Hôm nay là lễ tốt nghiệp của con chúng ta phải đi ăn mừng chứ không phải là ở trong này."
Trần Kiều Ân: "Bố à, lần sau con sẽ đi ăn cùng bố mà. Còn bây giờ bố cứ yên tâm dưỡng bệnh đi. Đừng lo lắng gì cả, được không ạ?"
Trần Cảnh:"Haizz, được rồi bố nghe con."
Cô nghe vậy liền mỉm cười rồi đưa táo cho ông:" Bố ăn táo đi."
...............
Ngày hôm sau.
"Cô Trần, cô ngồi đi."
Kiều Ân căng thẳng ngồi xuống, cô khó khăn mở miệng:" Bác sĩ, tình trạng của bố tôi thế nào rồi?"
Bác sĩ thở dài nhìn cô một hồi rồi nói:" Qua xét nghiệm, chúng tôi đề xuất phương án điều trị là xạ trị."
Trần Kiều Ân:"Vậy....vậy có phải là chỉ cần xạ trị thì bố tôi sẽ không sao nữa, đúng không?"
Bác sĩ nghe vậy liền lắc đầu nói:"Cái này thì chưa chắc. Phương pháp này sẽ rất tốn kém và tỉ lệ sống của bệnh nhân cũng không cao lắm. Có thể là vài năm cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-toi-loi-tong-giam-doc-la-ac-ma/3422395/chuong-2.html