"Biết bọn mình bắt đầu như thế nào không? Mẹ anh ấy bắt phải đi xem mắt, một tuần anh ấy đá một người, phiền muốn chết, mà khi gặp mình thìkhông phải xem mắt, đúng lúc anh ấy thiếu một người bạn gái, cho nênmình được chọn." Mạt Mạt cảm thấy hoảng sợ, hiện tại ánh mắt của MiêuUyển dường như là rất tuyệt vọng.
Miêu Uyển nhìn cô, trênmặt rất thản nhiên nhưng cũng cười khổ: "Mình cảm thấy đây là chuyệnđương nhiên, anh ấy yêu mình, kiểu gì thì cũng có một chút, người kháccũng vậy, có người đối xử tốt với anh ấy, thì cũng sẽ được hồi đáp nhưvậy, lúc hai bọn mình ở cùng nhau, có đôi khi cũng rất vui vẻ. Nhưng mà, có thể là lòng mình thay đổi đi, làm bạn gái người ta thì muốn được đối xử như bạn gái, nhưng vì sao mình yêu anh ấy như vậy, mà anh ấy lạikhông như thế? Anh ấy luôn ngốc nghếch, cố giữ lấy vị trí NO.1 tronglòng, kết quả là tự mình đào hố chôn mình, không thoát ra được."
"Mình thấy cậu nên bình tĩnh lại đã, nói chuyện với Trần Mặc đi."
"Quên đi, mình làm không tốt, mình không biết phải làm cái gì, cậu cảm thấymình nên làm gì bây giờ? Mình đi cầu xin anh ấy yêu mình hơn một chút à? Yêu là có thể cầu xin hay sao? Mình bị ho một tháng, ngay từ lúc bắtđầu anh ấy đã bảo mình rảnh thì đi khám đi; anh ấy thà nhàm chán chạy bộ trên bãi tập chứ không hẹn mình; mỗi lần gọi điện thoại với bạn bè anhấy đứng cách xa mình, không cho mình nghe bọn họ nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-qua-xa-nhan-gian-thi-gan/1218109/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.