🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tô Hiểu chậm rãi tiến tới gần lùm cây, cây súng vẫn còn một viên đạn nhắm thẳng vào đó.

" Chờ một chút, tôi không phải người xấu. " – một âm thanh trong trẻo từ bên trong lùm cây truyền ra.

Con nít? Tô Hiểu nghi hoặc nhìn vào lùm cây.

Núi Colubo rất nguy hiểm, sao lại có con nít ở đây cho được?

" Cho mày 3 giây để bước ra đây. Nếu không thì từ giờ khỏi cần ra nữa. "

Tô Hiểu giữ chặt súng, nếu đối phương sau 3 giây không bước ra, hắn chắc chắn sẽ nổ súng.

" Được! Vậy tôi sẽ không ra ngoài nữa đâu. "

...

Có lẽ đứa nhóc này hiểu lầm ý hắn.

Khoé mắt Tô Hiểu co lại. Hắn hoàn toàn xác nhận người bên trong là một đứa nhóc, hơn nữa còn là một đứa có chỉ số thông minh không được cao cho lắm.

Hắn thu lại súng, chỉ còn một viên đạn bên trong nên không thể lãng phí được.

" Đi ra đây cho tao. "

Tô Hiểu bước tới, đá vào lùm cây.

Nhưng kỳ lạ là hắn lại không có cảm giác đá trúng người, mà ngược lại có cảm giác như đang đá vào cái gì đó vô cùng đàn hồi.

" Bon~ "

Âm thanh như đá một trái bóng truyền đến, một bóng dáng nhỏ xíu bị đá đi thật xa.

" bon..Bon. "

Thân ảnh nhỏ bé kia rơi xuống đất, nảy lên mấy cái rồi nằm rạp trên đất.

" Hức..Oa~ "

Đứa nhỏ bị Tô Hiểu đá bay, có lẽ là bị đau nên nó cứ thế mà ngồi lì trên đất khóc lớn.

Lực đàn hồi quái dị khiến Tô Hiểu mở

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-luan-hoi/234836/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.