"Chuyến bay từ Pháp sang Trung Quốc sắp cất cánh, kính mong quý khách hãy lên máy bay và ổn định chỗ ngồi."
Quỳnh Thy ngồi cạnh ô cửa sổ máy bay, cô nghiêng đầu nhìn ra vùng trời cao rộng.
Nhớ lại những lời Minh Nguyệt đã nói. Lòng Quỳnh Thy sao động.
"Thy, lần này ra nông nỗi này, cũng là do Huấn Mạnh Quân sao?"
Quỳnh Thy chọn cách im lặng không lên tiếng.
Hẳn là phải, nhưng người chuốc lấy tất cả lại là cô.
"Nếu đã không được, vậy thì từ bỏ đi." Minh Nguyệt cúi thấp đầu, không nhìn Quỳnh Thy, cô nói.
Quỳnh Thy ngẩn người mất một lúc, sau cô cũng chỉ nhẹ cười.
Tại sao cũng là lúc Huấn Mạnh Quân muốn cô trở về, người ta lại khuyên cô từ bỏ?
Nếu là bảy năm trước hay chỉ là một tháng trước thôi, thì có lẽ cô đã không phải đau khổ nhiều như vậy. Nhưng mà lúc này...
Quỳnh Thy không nhìn ra sự ảm đạm trong đáy mắt Minh Nguyệt, hình như là đau khổ lại như là không nỡ.
Minh Nguyệt cúi thấp đầu không để Quỳnh Thy phát giác ra sự khác thường trong đáy mắt cô, Minh Nguyệt nghẹn lời nói.
"Từ bỏ đi, mày làm vậy là công bằng với Hạ Dân Trí sao?"
Quỳnh Thy rũ hàng mi dài xuống, cô không có phủ nhận.
Cô biết và thấu hiểu những gì Hạ Dân Trí đã bỏ ra, nhưng cô trả lại không được.
Phải cô đã không công bằng với Hạ Dân Trí, nhưng ở bên anh là công bằng với anh sao? Cô không biết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-lac-loi-anh-yeu-em/2405941/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.