Trở về đêm ở nước Pháp thật đẹp, cả khu phố rực sáng một màu đèn đường.
Ở cái đất nước xa hoa bậc nhất này. Có tiền thì là đại gia, không tiền chính là ăn mày. Biết đâu đó sẽ có ăn mày đêm nay...
Vấn đề tiền bạc này khiến Quỳnh Thy vẫn rất đau đầu.
Tiền là giấy mà tại sao giấy không phải là tiền nhỉ?
"Nguyệt, cho tao mượn chút tiền đi."
"Mày cần tiền để làm gì? Chắc không phải là đi mướn trai bao chứ?"
"Cái con nhỏ này, sao trong đầu mày toàn chất chứa mấy thứ đen tối vậy?"
Phải không? Minh Nguyệt, cô, sao lại thấy trong đầu Quỳnh Thy chẳng chứa được mấy thứ trong sáng nhỉ?
Có trách cũng chẳng thể trách cô. Ai kêu lúc tối nay khi nó nhìn thấy trai hai mắt sáng lên như thú dữ nhìn thấy con mồi.
Nhưng đó không phải là vấn đề, vấn đề nằm ở chỗ...
"Vậy là mày biết đường?" Minh Nguyệt nghi ngờ hỏi.
Hẳn là không phải đi.
Y như rằng Quỳnh Thy lắc đầu.
"Không có, nhưng lớp trưởng nhỏ có cho tao mượn bản đồ."
Là cho mượn hay là cướp xong rồi mượn.
Khẳng định là vế sau a.
Theo hiểu biết của Minh Nguyệt về Quỳnh Thy, hẳn cậu lớp trưởng nào đó đã phải chịu không ít cực hình rồi.
"Nhưng là mày biết xem bản đồ?" Nhìn thế nào cũng không thấy giống.
Đây là coi thường, trắng trợn coi thường nha.
Quỳnh Thy không phục vỗ ngực đảm bảo
"Lòng tự tôn của phụ nữ không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-lac-loi-anh-yeu-em/2405928/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.