Hai giờ chiều, tiếng bộ đàm cửa vang lên. Bị đánh thức, Phong Bất Giác cảm thấy tâm tình ngổn ngang, bực bội.
Mặc dù buổi sáng ở phòng khám thú cưng đã tắm rửa cho mèo rồi nhưng vềđến nhà cũng phải bận rộn hơn nửa canh giờ rồi mới nghỉ ngơi. Cả quần áo hắn cũng không cởi, ngả đầu ngủ, cho tới bây giờ bất quá cũng mới hơnsáu giờ.
Mơ mơ màng màng tới trước cửa, Phong Bất Giác cầm ống nghe bộ đàm hỏi: "Ai đó?"
"Ta." Vương Thán Chi trả lời: "Bao đại nhân cũng tới."
"Có mở cửa không?" Phong Bất Giác nhấn mở khóa, ngáp hỏi.
"Mở đi, vào rồi nói tiếp."
Hơn một phút sau cuộc nói chuyện, hai người liền tranh thủ thang máy vừa tới, rồi đi qua một cái hành lang, nhấn chuông cửa phòng Phong BấtGiác. Người kia từ mắt mèo trên cửa nhìn xong liền mở khóa. Hắn cũngkhông có chào hỏi hai người kia, quay người liền hướng phía ghế sô phamà đi.
Vương Thán Chi cùng vị "Bao đại nhân" kia cũng không còn ở ngoài. Bọnhắn tiện tay mở cửa, đem pizza cùng một tá bia đặt trên bàn trà, tự thân vào trong phòng bếp Phong Bất Giác lấy chén đũa.
“Ôi chao! Giác ca, vì sao lại có con mèo a?" Vương Thán Chi rất nhanhliền phát hiện ở một góc ghế sô pha có một con mèo nhỏ đang ngủ.
"Không thấy thùng đựng cát ở góc tường ư? Ta nuôi đấy." Phong Bất Giáccòn buồn ngủ mà vặn mở một chai bia, như uống nước súc miệng mà ừng ựcmột phen, rồi nuốt xuống...
"Từ lúc nào mà ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-kinh-khung-kinh-hai-thien-duong/1966707/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.