"Sau vụ án Siêu trộm Bears Eye..." Phong Bất Giác nói, "Là đã khá chắc?"
"Ngươi rất sắc bén, Mr. Player đang điều khiển Nekosaburo." Pensuke nói, "Xét về tốc độ suy luận, đã tựa hồ ở trên ta."
"Này... Đây rốt cuộc là chuyện gì?" Tiểu Thán không theo kịp suy nghĩ của bọn họ, vội vàng cắt ngang hỏi.
"Ừ, chuyện gì vậy?" Phong Bất Giác đút tay vào túi, nhìn Pensuke nói, "Phiền ngươi giải thích một chút, Pensuke, ta cũng muốn nghe chi tiết."
"Hử... tại sao ta phải nói với các ngươi điều này?" Pensuke hỏi.
"Tại sao không?" Phong Bất Giác chỉ Hirata, "Chỉ cần có Hirata-kun ở chỗ này, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của ngươi, không phải sao?" Hắn dang tay và nghiêng đầu nói, "Bố cục cẩn thận của ngươi, nếu không chia sẻ nó với hai chúng ta... chẳng phải là quá lãng phí sao?"
Pensuke nghe thấy điều này và im lặng trong vài giây. Hắn không đáp lại ngay yêu cầu của Giác Ca mà thay vào đó đi đến bên cạnh Hirata và hỏi: "Có sao không, Hirata-kun?"
"Ta... Không sao..." Hơi thở của Hirata vừa mới dịu lại, "Đừng lo."
Vừa nói hắn vừa ngồi dậy. Màu sắc trên cơ thể nó dần dần hồi phục, trở lại trạng thái ban đầu.
"Chà..." Pensuke thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, sau đó quay đầu lại nhìn hai người chơi: "Được rồi... Nói cũng không sao."
"Hãy bắt đầu từ ngày họ được chuyển đến lớp." Vào lúc này, một giọng nói khác từ phía sau Giác Ca và Tiểu Thán...
"Có cần làm vậy không..." Tiểu Thán quay người chế nhạo: "Lúc xuất hiện, mọi người đều đột nhiên xuất hiện từ phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-kinh-hai-phan-dac-biet/5198470/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.