Hai mươi phút sau, trong phòng làm việc.
Phong Bất Giác đang ngồi ở sau bàn đọc sách, tiện tay lật xem quyển sổ chi khẩu cung của cảnh sát Mark, còn thanh tra Schofield thì ngồi trên một cái ghế cạnh bàn.
Hai người đã "trưng dụng" căn phòng này và chuẩn bị xét hỏi riêng từng nghi phạm.
"Dựa trên bằng chứng phạm tội đã được xác nhận và thông tin liên quan trong vụ án này, chúng ta đã có thể thử đưa ra mô tả và phán đoán hợp lý về tâm lý tội phạm của hung thủ. Bắt đầu từ ba bước cơ bản là thu thập dữ liệu, phân tích quy nạp, và suy đoán kết quả. Nói rõ hơn là dùng phương pháp suy luận... " Phong Bất Giác đang giải thích (khoe khoang) một cách vô cùng thích thú về lý thuyết phân tích tâm lý tội phạm với Schofield.
"Ồ! Là phương pháp suy diễn! Tôi đã từng nghe." Schofield cuối cùng cũng nghe hiểu được một từ, hắn nói tiếp, "Có phải là từ được dùng trong tiểu thuyết 'Holmes' không?"
"Không, 'phương pháp suy diễn' chỉ đơn giản là một thuật ngữ mà thôi, từ này có thể có rất nhiều loại nghĩa." Phong Bất Giác lắc đầu, "Trong vụ án này, thứ chúng ta cần dùng không phải là phương pháp suy diễn của Holmes mà là cách suy diễn trong 'chân dung tâm lý học tội phạm'."
"Hả... Đó là gì..." Schofield hỏi.
"Suy luận các đặc điểm tâm lý của người phạm tội, sau đó phác thảo một số đặc điểm ngoại hình, tính cách, thói quen hàng ngày,... của họ để giảm số lượng nghi phạm và khoanh vùng đối tượng." Phong Bất Giác giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-kinh-hai-phan-dac-biet/5198422/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.