“Đây không phải là Niếp Kỳ …Tiến sĩ Niếp của chúng ta sao?”
Giọng nói sắc bén của một phụ nữ từ phía sau Âm Tường vang lên. Mà lúc này Niếp Kỳ đang ở trong lòng thì lại hoảng sợ tới mức hai vai run rẩy cả lên, cố gắng đem mình rúc sát vào người Âm Tường.
“A …Tiến sĩ Niếp không quen biết chúng ta sao?” Một đôi nam nữ từ đâu tới hỏi đón đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Niếp Kỳ đang trốn tránh.
“Các người rốt cuộc là ai?” Nhẹ nhàng đặt tay lên lưng của Niếp Kỳ Âm Tường mở miệng.
“Chúng tôi là ai sao? Tôi mới là người hỏi cậu là ai đó? Cậu là gì mà ở cùng với Niếp Kỳ.” Người đàn ông đi bên cạnh lên tiếng nói.
Cảm giác được thân thể Niếp Kỳ càng ngày càng run lên, Âm Tường đại khái cũng đoán được một chút “Các người là người thân của Tiểu Kỳ?”
“Tôi chính là mẹ của nó. Cậu là ai? Niếp Kỳ nhà chúng tôi đã lâu không có tung tích, có phải là đã bị cậu bắt cóc mất không?” Thanh âm chua chát lanh lảnh khiến cho Âm Tường phải nhíu mày.
Nghe nói đến chữ ‘Mẹ’ thân thể của Niếp Kỳ lại giật mình mãnh liệt, “Mẹ ư? Thì ra bà chính là mẹ Tiểu Kỳ.” Tôi không có chuyện gì để phải nói chuyện với bà cả.
“Chúng tôi là người thân của Niếp Kỳ, cậu không có quyền sống bên nó.” Người đàn ông khinh bỉ nhìn thoáng qua Niếp Kỳ, nhưng hành động này đã bị Âm Tường nhìn thấy rõ ràng.
“Người thân? Vậy ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-cua-da-thu/1927580/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.