Chương 40
SƠ BẢO LÀ AI?
Cố Nghiên Ca rời khỏi nhà chính cùng Lục Lăng Nghiệp, kiên trì ngồi lên xe của anh dưới ánh mắt dò xét của bố mẹ chồng.
Sau khi lên xe, Giản Nghiêm lập tức chào hỏi: “Chị... chào buổi sáng.”
“Chị gì?”
Cố Nghiên Ca không nghe rõ nên hỏi lại.
Giản Nghiêm lại lắc đầu cười gian tà: “Không có gì! Hai người nói chuyện đi, tôi lái xe.”
Lần này, Giản Nghiêm vô cùng tinh ý tự tay nâng tấm cách âm giữa khoang xe lên.
Ghế sau chỉ còn lại hai người Cố Nghiên Ca và Lục Lăng Nghiệp.
Gương mặt nghiêng của anh rõ nét như được dao tạc, Nghiên Ca cẩn thận ngắm nhìn, cô phá vỡ sự lúng túng: “Chú Út, đi công tác ở đâu vậy?”
“Thành phố B.”
“Ồ, bao lâu ạ?”
“Nhiều nhất là mười ngày, ít nhất là năm ngày.”
Cố Nghiên Ca: “Lâu như vậy sao?”
Lục Lăng Nghiệp lạnh lùng đảo mắt liếc qua: “Không đồng ý?”
Cố Nghiên Ca đỡ trán: “Không có, cháu đồng ý, rất đồng ý.”
Cô quay đầu không nói thêm nữa, trực giác mách bảo giữa cô và Lục Lăng Nghiệp có một khoảng cách sâu như Thái Bình Dương.
“Bệnh tình của bố cô thế nào rồi?”
Cố Nghiên Ca không ngờ Lục Lăng Nghiệp lại chủ động nhắc đến chuyện đó, cô suy nghĩ một lúc: “Nghe nói không sao rồi.”
Sau đó, suốt cả quãng đường cả hai đều không lên tiếng nữa.
***
Đường băng sân bay.
Cố Nghiên Ca không ngờ Giản Nghiêm sẽ lái xe đến thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-co-em/2544582/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.