*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Ảnh mắt Nghiên Ca hơi nghiêm lại: “Là tôi, anh là ai?” “Ừm! Cô đoán đi!”
Nghiên Ca: “…”
Cô chưa kịp mở miệng, người kia đã lách mình đi vào phòng làm việc của Lục Lăng Nghiệp.
Nghiên Ca giật mình, vội vàng đứng dậy đuổi theo.
Bây giờ cô chính là thư ký cao cấp của Tổng Giám đốc, người đàn ông này không biết là ai lại lén xông vào phòng làm việc của chú Út, cô không muốn bị trừ lương đầu. Người đàn ông kia đẩy cửa vào, Nghiên Ca chạy chầm chậm đuổi theo phía sau: “Này, anh tìm ai?”
Nghiên Ca nắm lấy chốt cửa, vô cùng đề phòng nhìn anh ta.
Mà người đàn ông thân hình cao lớn đứng ở cửa ra vào, anh ta chỉ vào mũi mình, nhìn về phía bàn Giám đốc: “Lục lão đại, người phụ nữ của cậu không biết tôi, thế cũng được à?”
Lục Lăng Nghiệp ngước mắt lên từ máy tính, dịu dàng nhìn thoáng qua Nghiên Ca, sau đó vứt cho anh ta một ánh mắt như dao: “Được chứ!”
“Tổ sư nhà cậu! Còn muốn nói chuyện nữa không đây! Cố Nghiên Ca, cô thật sự không biết tôi là ai sao?”
Nghe anh ta hỏi lại câu này, Nghiên Ca lại cẩn thận nhìn khuôn mặt mày rậm mắt to của anh ta, dường như cảm thấy hơi quen mắt, nhưng vẫn chưa nghĩ ra.
Nghiên Ca thành thật lắc đầu: “Không quen!”
Cả người Diệp Cảnh Nhan tu xìu.
Anh ta tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-co-em/2544157/chuong-109.html