Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Từ xa, họ đã nghe thấy tiếng hét chói tai như muốn đâm thủng màng nhĩ của Mộ Tân Nhu. May giờ là ban ngày,
nếu không còn tưởng3 là giết người đấy.
Yến Thất bĩu môi nhìn Mộ Tân Nhu: “Không biết Thái hậu Từ Hi ở đầu ra, cứ khăng khăng đòi đến Khu1 nghỉ
dưỡng giải sầu, đã nói không cho vào lại nhất quyết xông vào, lại còn đánh Nghiên Ca nhà chúng ta!”
Cố Hân Minh9 bỗng thu lại nét cười trên khuôn mặt, ánh mắt nguy hiểm hơi híp lại: “Ngứa tay như vậy sao?
Không cần nữa à!” Lục Lăng Nghiệ3p theo sát phía sau đi tới, dáng người cao lớn khiến Nghiên Ca như được phủ
dưới cái bóng của anh: “Đánh ở đâu?”
Anh 8dùng ánh mắt lạnh lùng không chớp mắt quan sát Nghiên Ca, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, âm u vô cùng
đáng sợ.
Nghiên Ca bất đắc dĩ thoáng liếc Yến Thất, cười lắc đầu: “Chưa đánh trúng, chỉ là suýt trúng thôi.” “Lục Tam gia,
đây chỉ là hiểu lầm mà thôi!” Thầy sắc mặt mấy người Lục Lăng Nghiệp rất khó coi, Bùi Vân Cảnh kéo Mộ Tân
Nhu ra sau lưng bảo vệ.
Bất cứ ai trong những người đang ở đây đều không phải người mà anh ta có thể đắc tội.
“Hiểu lầm hay không không phải anh nói là xong.”
Yến Thanh tiến lên phía trước, khinh thường liếc nhìn Bùi Vận Cảnh.
Có lẽ là do đám người Lục Lăng Nghiệp xuất hiện quá đột ngột cho nên Mộ Tân Nhu trốn ở sau lưng Bùi Văn Cảnh
vẫn ôm mặt, không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-co-em/2541492/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.