Chương trình trao thưởng kết thúc, thay được bộ lễ phục giống như trút được một gánh nặng ngàn cân, cảm giác thoải mái quay trở lại, Lục Giai ôm giải thưởng cùng Tiểu Vũ và Lâm Hiểu Hiểu ngồi trên xe bảo mẫu, khóc cũng đã khóc đủ rồi, Lục Giai vẫn chưa thể tin vào mắt mình, toàn bộ đều là sự thật, không phải mơ
Trương Tiến gật gật đầu cảm thán ra mặt "Trong kinh diễm có kinh diễm, toàn bộ tạo nên một thứ gọi là hào quang vụt sáng, tôi cảm thấy mình theo đúng người rồi, đại minh tinh của tôi"
Lâm Hiểu Hiểu và Lục Giai chỉ biết cười cười, cái tên Trương Tiến này lúc nào cũng khoa trương như vậy
Tiểu Vũ đưa tay lau đi giọt nước mắt còn đọng lại ở khóe mi, đúng nãy cô cũng nhiệt tình khóc, lại còn khóc rất to nữa, khóc nức nở như một đứa trẻ
"Chưa bao giờ em nhìn thấy cảnh tượng này, làm em khóc to như vậy, mất mặt chết đi được"
Lâm Hiểu Hiểu cười khổ, cô đánh lên trán Tiểu Vũ một cái "Đừng ngốc nữa, hôm nay vui như vậy, đoàn chúng ta ra ngoài ăn chút gì đi"
Lục Giai gật đầu đồng tình "Được, hôm nay em mời, mọi người cứ tùy ý quyết định"
"ĐƯỢC"
"Chúng tôi không khách sáo đâu"
Lâm Hiểu Hiểu chọn một nhà hàng lớn hoạt động suốt đêm, lại còn có gian phòng riêng, cô rất nhanh đã gọi đến đặt ngay một phòng ăn cho hơn chục người, món ăn cũng được chọn trước dựa vào menu điện tử phía nhà hàng gửi qua
Xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dieu-truoc-gio/2692288/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.