Sau 1 màn thức tỉnh thiên phú đầy bá đạo đó, cả ngọn núi lúc nào cũng nghe tiếng xì xào thảo luận của các đệ tử.
“Tiểu sư đệ rốt cuộc là thiên phú gì vậy?”
“Nếu tiểu sư đệ có thiên phú Thú sư như ta, thì ta sẽ dạy đệ ấy tuyệt chiêu Phi hổ toái địa nham”
“Xí… Tiểu sư đệ sẽ có thiên phú Thực vật sư như cô nãi nãi đây. Ta sẽ cho đệ ấy Hoa hồng gai của ta để đánh các ngươi”
“Nói sai hết rồi, đệ ấy có cùng thiên phú Khí sư bọn này. Ta cho đệ ấy tiểu truy thủ của ta, đâm nát mông tất cả. Ha… ha…”
Ngay sau đó là cái bốp… rồi bốp… bốp… vang lên liên tục.
Giày dép bay thẳng vào mặt đám sư huynh vừa nói khiến cả bọn ôm đầu bỏ chạy.
Bá Độn được đưa về phòng do Tiểu Diệu sư tỷ chăm sóc.
Sau hơn 12 ngày cậu mới dần dần tỉnh lại.
“Moá nó… đau đầu quá”
Cậu ôm cái đầu đang đau như búa bổ.
Bỗng nhiên có lão nhân lơ lững ra tay đặt lên đầu cậu rồi nói:
“Tập trung tinh thần vào viên châu, xoay tròn nó từ từ”
Sau hơn 15 phút, lão nhân mới thu tay lại.
6 người khác cũng đến phía sau lão nhân.
Người phụ nữ đứng cạnh người đàn ông uy nghiêm lên tiếng:
“Tiểu Diệu con ra ngoài đi, đóng cửa lại”
Tiểu Diệu ngoan ngoãn ra ngoài rồi đóng cửa như đã dặn.
Người phụ nữ hoạt bát đến cạnh giường rồi hỏi:
“Cha, Tiểu Bá nó làm sao thế? Trong đan điền nó sao lại có những hạt châu?”
Người đàn ông uy nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-sung-nhi-tieu-ba/224389/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.