Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26
Chương sau
Cả tông môn lại gà bay chó chạy 1 phen, mà thủ phạm đang bị vây bắt. “Hi… Hi… Bàng vương ảo ảnh bộ” Qua 3 tháng được vào Tàng kỹ lâu đọc mọi loại võ kỹ tuỳ thích thì giờ đây võ kỹ Tiểu Bá sử dụng không hạn chế. Cậu có thể lấy râu ông này cắm cằm bà kia thoải mái, bởi thiên phú Sao chép sư của cậu. “Bên kia” “Bên này” “Chặn đường đến Bảo Hợp lâu mau” “Hừ… tránh ra nào. Đại bằng phá hải chưởng” Phá hoại mẫu thân không nhìn ra thật giả đã giở trò đánh nát tất cả. Bởi mỗi ảo ảnh là lực lượng tinh khiết cùng tinh thần lực nên mọi hành động ảo ảnh đều rất khó phân biệt được. “Mau công kích tất cả” “Linh xà chỉ” “Ngưu gia đại pháo” “Truy thủ xuyên dương” Toàn bộ đệ tử công kích phá huỷ ảo ảnh. “Tiểu sư đệ đâu rồi?” “Mau giữ chặt hướng Bảo Hợp lâu” Bên ngoài Bảo Hợp lâu đã bị các đệ tử vây thành 1 vòng. Bát trưởng lão là 1 người đàn ông trung niên có thân hình vừa lùn lại vừa béo. 2 cánh tay thô to đầy lực lượng, râu ngắn màu đen. Ông vừa bước ra khỏi phòng đã nghe bên ngoài ồn ào, đến cạnh cửa sổ nhìn xuống ông thấy 1 vòng đệ tử nhưng tất cả đều quay lưng lại, vẻ mặt như đang tìm cái gì đó. Sau 1 lúc lắng nghe thì ông đã biết chuyện gì. Thường ngày ông say mê chế tạo Pháp bảo nên ít ra khỏi toà lâu này, nhưng ông vẫn biết mọi sự trong tông môn. “Ha.. ha… thằng bé thú vị. Nó muốn tìm ta sao?” Ông cười vui vẻ. Tất cả đang mở trừng trừng đôi mắt để tìm thân ảnh của Tiểu Bá, trong khi cậu đã đi vào bên trong toà Bảo Hợp lâu này rồi. Với bí kỹ Ngũ thử xuyên sơn thì chuyện độn thổ đi vào trong không khó khăn gì. “Hi… hi… cho các huynh, các tỷ kiếm cho đã đi” Nói rồi cậu tung tăng lên lầu. Toà lâu này chỉ có 3 tầng, tầng 1 là nơi để nguyên liệu, tầng 2 chế tạo và tầng 3 khố phòng. Không 1 tiếng động cậu đến cạnh bát trưởng lão trong khi ông đang chăm chú tham gia tìm kiếm thân ảnh của cậu. “Ông thấy nó chưa?” “Chưa thấy, nó trốn đâu rồi?” “Nó trốn nơi tìm không khó, mà mấy người kia rất khó tìm” “Ở đâu?” Nói rồi ông quay người lại nhìn thấy 1 đứa bé 8 tuổi đang đứng sau lưng cười cười. “Là tiểu tử ngươi à?” “Hi… hi… là cháu. Ông đừng nó cho các sư huynh, sư tỷ nhé, họ đang chơi rất vui” Bát trưởng lão cười vui vẻ “Đúng là tiểu tử tinh nghịch, nhóc làm cả tông gà bay chó chạy trong khi nhàn nhã đứng đây. Ha.. ha…” “Nói đi tiểu tử, đến đây làm gì? Cần pháp bảo gì sao? Sao lại gây ra động tĩnh lớn vậy” Bát trưởng lão đi đến 1 cái ghế ngồi xuống. Tiểu Bá cũng chạy đến 1 cái ghế ở gần đó ngồi xuống, bừng chén trà lên uống rồi đáp: “Con đến để học may túi” Bát trưởng lão không kịp hiểu liền hỏi: “may vá đồ đạc thì tìm các sư tỷ của con chứ tìm ta làm gì?” Tiểu Bá quơ quơ tay đáp: “Không phải đồ đạc mà là cái túi không gian ấy. Con muốn học cách may túi đó” Bát trưởng lão lại được 1 trận cười nữa: “Túi không gian là pháp bảo chứa đồ, phải luyện chế chứ đâu phải như túi quần áo mà may. Ha… ha… Tiểu tử thú vị thật” Cậu gãi gãi đầu hỏi: “Ông dạy cháu được chứ ạ?” “Không cần, cháu cần túi không gian thì ta cho cháu là được. Không cần học” Nói rồi Bát trưởng lão lấy ra mấy cái túi đưa cho cậu. Tiểu Bá phồng má nói: “Con không cần ạ, con muốn học cách chế tạo cơ” Bát trưởng lão ngạc nhiên hỏi: “Tiểu tử có biết muốn làm được pháp bảo cần có thiên phú Bảo hợp Sư không?” Tiểu Bá gật đầu ý nói mình cũng có thiên phú đó. Bát trưởng lão hỏi: “Tại sao con muốn học chế tạo pháp bảo?” Tiểu Bá lấy cái ngôi nhà nhỏ trên cổ xuống đưa cho Bát trưởng lão xem rồi nói: “Nó nhỏ quá, con muốn chế tạo 1 thứ gì đó thật là lớn đủ cho tất cả mọi người con yêu thương vào ở trong đó” Bát trưởng lão nhìn tác phẩm của mình trên tay, nhìn cậu nhóc 8 tuổi đầy mơ mộng kia rồi cười lớn: “Ha… ha… lý tưởng tốt lắm. Được ta sẽ nhận tiểu tử con làm đồ đệ” Là kẻ khôn lanh nên Tiểu Bá chạy đến nắm lấy tay Bát trưởng lão gọi “Sư phụ” Bát trưởng lão yêu thích không thôi tiểu thiếu gia 8 tuổi này. Phất tay 1 cái, trên bàn có 3 quyển sách, Bát trưởng lão nói: “Đây là sách nhập môn, Tiểu tử con mau đọc chúng đi. Có gì không hiểu thì hỏi ta” Nói rồi ông đứng dậy đến cạnh bàn làm việc tiếp tục xem những ghi chép mặc kệ đám nháo sự ngoài kia. Tiểu Bá đã biết cách đọc sách ăn gian, từng sợi tinh thần lực tuôn ra cầm lấy 3 quyển sách. “Tà nhãn vạn quân” Từ những sợi tinh thần hàng vạn con mắt đọc lấy thông tin truyền vào não cậu. Trước đôi mắt trợn tròn của Bát trưởng lão, cả 3 quyển sách được đặt xuống bàn ngay ngắn. “Đọc xong rồi?” Bát trưởng lão run run hỏi. Tiểu Bá gật đầu đáp: “Dạ xong rồi sư phụ” Luyện chế Pháp bảo thực chất ra là dùng nguyên liệu làm thành vỏ bên ngoài, bên trong khắc các trận pháp với công dụng như mong muốn. Để sử dụng được pháp bảo người dùng cần để lại dấu ấn tinh thần bên trong trận pháp đó rồi truyền lực lượng vào để làm nguyên liệu cho nó hoạt động. Trong 3 quyển sách thì 1 quyển đầu giải thích về Bảo hợp Sư, luyện chế và cách chiến đấu. Quyển 2 là trận pháp nhập môn đơn giản dùng cho các đồ dùng hằng ngày như hộp lửa, túi nước,… Quyển 3 là trận pháp cao hơn 1 chút, là các trận pháp trong các kiện pháp bảo phòng thủ, pháp bảo phi hành,… Bát trưởng lão ném cho cậu 1 tấm sắt nhỏ bảo: “Tiểu tử thử khắc cho ta trận pháp giữ lửa xem nào” Trận pháp thường được dùng Kim khí để khắc, nên đa phần các Bảo Hợp sư đều có thuộc tính Kim khí. Tâm trận là để lưu dấu ấn tinh thần, các chi nhánh kết thành trận là để tạo nên hiệu quả như mong muốn. Kim nguyên tố biến thành sợi bay ra tóm lấy tấm sắt nhỏ, theo trí nhớ cậu xoẹt xoẹt vài cái hoàn thành trận pháp đơn giản đó. “Sư phụ xem” rồi cậu tung tăng mang tấm sắt đưa trước mặt Bát trưởng lão. Bát trưởng lão kích động vô cùng “Bảo bối đây rồi. Ha.. ha… ngộ tính cực cao. Tốt… tốt…” Lúc này ông mới đặt Tiểu Bá ngồi lên ghế ban đầu. Phất tay mà ra, gần 100 quyển sách các loại nằm trên bàn. “Đồ nhi, mau xem và nhớ tất cả trận pháp cùng công dụng mỗi loại. Đây là 100 pháp bảo mà ta thu thập được” Không chờ đợi, Tiểu Bá nhắm mắt lại hàng loạt sợi tinh thần lực tuôn ra nắm lấy các quyển sách. “Tà nhãn vạn quân” Bát trưởng lão thấy thế liền đến cạnh cửa sổ, vận lực lượng quát: “Các ngươi thua rồi, cút hết đi” Bên dưới tất cả im lặng đến cực điểm, mắt nhìn nhau rồi lắc đầu rời đi. “Cả đám vô dụng, bắt không được 1 tên nhóc lại nháo đến ngần này” Rồi ông quay người đi vào ngồi vào ghế, nhìn lấy đồ đệ mới của mình. Không qua bao lâu, chỉ bằng thời gian Bát trưởng lão uống 1 bình trà là Tiểu Bá mở mắt ra. “Đã nhớ tất cả” Bát trưởng lão trợn tròn đôi mắt. Thực ra Tiểu Bá không ghi nhớ toàn bộ vào não mà cậu dùng tinh thần lực khắc lên thuỷ tinh thần lực bên trong thượng đan điền, với cái đan điền như hồ nước thì khắc 100 quyển sách vào đó chả thấm vào đâu. Thuỷ tinh thần lực được tạo thành từ tinh thần lực áp xúc lại thành dòng vành đai nước sền sệt, chuyển động xung quanh Tinh nguyên đan và ngược chiều với các sợi tinh thần lực bên trong thượng đan điền với mục đích tinh lọc, áp xúc cho tinh thần lực cường đại. “Tiểu tử quái thai…”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26
Chương sau