“Ài. Không khí bên ngoài đúng thật là thoải mái hơn a.”
Trác Phàm sau khi rời khỏi Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn nhịn không được hít một hơi cảm thán nói. Ở trong đó hơn một năm trời, hắn đã chịu rất nhiều khổ cực từ thể xác đến tinh thần mới có được tu vi như ngày hôm nay.
Hiện tại Trác Phàm đã tiến đến cảnh giới thần chiếu cảnh thế nhưng lại có thể ngưng tụ thần hồn. Đây chính là một bước ngoặc lớn đối với cuộc đời tu giả bởi vì cho dù thân thể bị phá hủy, nếu thần hồn vẫn còn tồn tại vẫn có thể đoạt xá trọng sinh tu luyện lại một lần nữa.
Chuyện một cao thủ ở Hóa hư cảnh có thể có được thần thông của Dung Hồn cảnh tuy trăm năm khó gặp nhưng một thần chiếu cảnh có được thần hồn thì tự cổ chí kim chưa ai từng làm được.
Trác Phàm phải nói là có cơ duyên vô cùng may mắn mới được Đại Lực Kỳ Lân giúp đỡ. Hiện tại thực lực của hắn nếu chiến đấu đã có thể đấu một trận với dung hồn cường giả.
“Không biết đám người Băng Hỏa Thôn đã mở được hồi ảnh thạch hay chưa.”
Trác Phàm lẩm bẩm một tiếng liền đạp không bay đi. Từ phía xa, hắn nhìn thấy ngôi lều của trưởng trấn Phương Đức. Lúc này, một nữ tử xinh đẹp như hoa cũng theo đó bước ra. Đi cùng nàng chính là Trương Định, người còn may mắn sống sót khi bị tên Đại Tiên Chân Nhân thả đi báo tin.
Trước người của Phương Thanh Đồng mang một cái vòng cổ đính một viên ngọc thạch chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao/1204576/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.