"2 vạn!"
"3 vạn 500!" Ba Ngải Tư gằn giọng.
"3 vạn 800!"
"4 vạn 300!" Ba Ngải Tư siết chặt tay lại, vẻ hơi tức giận khiến Mạc Ngọc và Mâu Thành Vũ ngồi kế bên không khỏi hoảng sợ.
"Ba Ngải Tư, đừng có mà nóng giận vì một miếng ngọc vô ích đó. Tuy là tẩy hết tạp chất nhưng nó là từ thời thượng cổ nên đôi khi không chắc chắn lắm đâu." Mạc Ngọc nhanh chóng mở lời khuyên y.
Khóe môi Ba Ngải Tư khẽ giật giật. "Thật đúng là ngu ngốc, ngươi không biết giá trị của Mị Hồn Ngọc đâu. Để ta nói cho người nhé, đó là một trong những món đồ do Hỏa Khánh Đế quân Lăng Tư Hàn (sư phụ Ba Ngải Tư) tạo ra nên rất là có giá trị nên ta phải mua.
"Ha, ta thật sự không biết thứ đó quý như vậy. Mà huynh làm sao biết tên miếng ngọc đó Mị Hồn Ngọc vậy?" Mẫu Thành Vũ gãi đầu cười cười, ngây ngô nhìn sang y bằng ánh mắt hồn nhiên hỏi.
"Sống lâu quá thì biết thôi. Phải hiểu là ta lớn hơn các ngươi nhiều tuổi đấy nên liệu hồn mà xưng hô đi." Ba Ngải Tư nhìn sang Mạc Ngọc bằng ánh mắt khó chịu nhưng nàng lại không để ý đến.
Thấy không ai ra giá nữa thì Khâu Lệ lên tiếng "4 vạn 300 lần 1? 4 vạn 300 lần 2? 4 vạn 300 lần 3? Chúc mừng vị khách may mắn có được một bảo vật tốt!"
Nói đoạn, nàng ta liếc sang chỗ y thì thấy Mẫu Thành Vũ nên cũng nhanh chóng mà rời mắt đi. Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2895833/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.