"Mọi chuyện đều... đều do ngươi gây ra đúng không? Ngươi.... Đừng khóc nữa, mọi chuyện kết thúc rồi, tất cả chỉ là ác mộng thôi. Ngươi chỉ vừa mới trải qua một cơn ác mộng dài thôi." Ba Ngải Tư xoa đầu nàng, an ủi.
"Ác mộng? Có thật mọi chuyện là một cơn ác mộng dài không? Hức... Ta... Ta thật sự muốn tỉnh lại... Mong khi tỉnh lại thì sẽ thấy A Ly ở bên ta... rồi cả hai... sẽ nói chuyện thật vui vẻ và .... và không còn ác mộng như... như thế lặp lại.... lặp lại thêm một lần nào nữa." Mạc Ngọc sụt sịt nhân y.
Dứt lời, nàng ngã xuống, cơ thể .... tàn hồn gần như tiêu biến nhưng may mắn y giữa lại được nguyên vẹn. Sau đó Mâu Thành Vũ chạy đến nói với y là có một u hồn khác dung mạo giống Mạc Ngọc đang bị một lá bùa giữ ở một căn phòng gần đó. Y hiểu ra rồi nhanh chóng chạy đến đỏ hóa giải phong ấn rồi mang u hồn đỏ đi. Giờ thì hai tỷ muội bất hạnh kia có thể ở bên nhau được rồi.
"Tiếp theo chúng ta làm gì đây? Chuyện chắc chắn không ổn nên là phải mau chóng rời khỏi đây." Mẫu Thành Vũ nhìn gương mặt không chút vui vẻ của y nói.
"Chuyện này thật sự giống như một giấc mộng dài vậy. Bây giờ nghỉ ngơi chút, thời gian vẫn còn sớm mà. Hiện giờ ngươi cảm thấy thế nào? Đau lòng không? Thật sự ta rất thương hai tỷ muội đó khi biết mọi chuyện. Chuyện ngày hôm nay cũng không thể trách họ mà chỉ có thể trách thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2895824/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.