Chương trước
Chương sau
Luyện đan sư: nhất phẩm - nhị phẩm - tam phẩm - tứ phẩm - ngũ phẩm - lục phẩm - thất phẩm - bát phẩm - cửu phẩm - tiên phẩm - thần phẩm - thành phẩm - đế phẩm - tổ phẩm - đan tổ

Luyện khí sư: nhất phẩm - nhị phẩm - tam phẩm - tứ phẩm - ngũ phẩm - lục phẩm - thất phẩm - bát phẩm - cửu phẩm - linh phẩm - võ phẩm - thần phẩm - thành phẩm - đế phẩm - tổ phẩm

Thuần thú sư: nhất phẩm - nhị phẩm - tam phẩm - tứ phẩm - ngũ phẩm - linh phẩm - hồn phẩm - vương phẩm - hoàng phẩm - tôn phẩm - đồ phẩm - ngục phẩm - tiên phẩm - thần phẩm - thánh phẩm - để thú tổ

Phù sư: nhất phẩm - nhị phẩm - tam phẩm - tử phẩm - ngũ phẩm - lục phẩm - thất phẩm - linh phẩm - đồ phẩm - tôn phẩm - vương phẩm - hoàng phẩm - tiên phẩm - thần phẩm - thánh phẩm - phù tổ

Trận sư: nhất phẩm - nhị phẩm - tam phẩm - tứ phẩm - ngũ phẩm - lục phẩm - thất phẩm - đạo phẩm --thiên phẩm - vũ phẩm - tôn phẩm - thần phẩm - thánh phẩm - đế phẩm - huyền trận tổ

Dược sư: nhất phẩm - nhị phẩm - tam phẩm - tứ phẩm - ngũ phẩm - lục phẩm - thất phẩm - bát phẩm cửu phẩm - linh phẩm - hòa phẩm - tôn phẩm - tiên phẩm - thần phẩm - thánh phẩm - dược tổ

Tâm thuật sư: nhất phẩm - nhị phẩm - tam phẩm - tứ phẩm - ngũ phẩm - lục phẩm - thất phẩm - linh phẩm - hồn phẩm - tôn phẩm - tiên phẩm - thần phẩm - thánh phẩm - đế phẩm

Huyễn hồn sư: nhất phẩm - nhị phẩm - tam phẩm - tứ phẩm - ngũ phẩm - lục phẩm - thất phẩm - bát phẩm - cửu phẩm - linh phẩm - đồ phẩm - vương phẩm - hoàng phẩm - thiên phẩm - thần phẩm - thánh phẩm - hồn tổ

Chủ sư: nhất phẩm - nhị phẩm - tam phẩm - tứ phẩm - ngũ phẩm - lục phẩm - thất phẩm - bát phẩm - cửu phẩm - phàm phẩm - linh phẩm - tiên phẩm - thần phẩm - thánh phẩm - đế phẩm - chú tổ

Nghe xong thôi là Mâu Thành Vũ không muốn chọn cho mình một nghề rồi. Mấy cái nghề này có cần chia ra nhiều cấp bậc thể không vậy? Nếu mà chọn luyện đan hay luyện khí phổ biến nhưng có khó khăn quá không?

"Muốn chọn nghề nào?" Ba Ngải Tư hỏi.

"Ê! Kia chính là Thanh Uyên tiên tử nổi tiếng của Hiền Lan tửu quán đấy! Nghe bảo nàng ta đánh đàn hay lắm."



"Đúng! Ta đến đây cũng chỉ vì muốn nghe nàng đánh đàn và hưởng rượu thôi!"

Sau đó một nữ nhân xinh đẹp bước lên bục giữa tửu quản, khách quan đều hướng mắt về phía nàng ta. Nữ nhân được gọi là Thanh Uyên tiên tử tay cầm tỳ bà, gương mặt được che lại bằng một tấm mạn rất kín đáo nên không ai biết dung mạo thật sự của nàng ta ra sao cả.

"Tạc nhật đăng cao bãi,

Kim triều cánh cử thương.

Cúc hoa hà thái khổ,

Tao thử lưỡng trùng dương"

*Trích bài thơ Cửu Nguyệt Thập Nhật Tức Sự của Lý Bạch.

*Dịch nghĩa :

"Hôm qua lên cao uống rượu cúc xong rồi,

Sáng nay còn nâng chén uống nữa.

Sao hoa cúc phải chịu quá khổ thế này,



Như vậy là bị tới hai lần lễ trùng dương."

Nghe bài này, y không khỏi thầm thở dài. Giọng trong trẻo cũng được nhưng không khiến y động lòng gì cả. Khác với y thì Mâu Thành Vũ lại rất thích và có vẻ như là giống mấy nam nhân ở đây hết rồi thì làm sao bỏ được.

"Haiz.... Tỉnh lại đi! Nàng ta là yêu quái đấy!" Ba Ngải Tư cốc đầu hắn một cái, tức giận mắng.

Bị mắng như vậy hắn có chút không vui mà xoa đầu. Ngước đầu lên thì hắn thấy xung quanh ả ta đầy tả khi đen lượn lờ. Mấy tên nam nhân xung quanh thì mắt ai cũng có lấp lánh một ánh sáng màu hồng khiến hắn vội tát mặt mình một cái. Thật sự đúng là gặp quỷ rồi!

"Câm mồm! Ả ta là một lại yêu quái tu luyện chắc cũng mấy trăm năm rồi, cảnh giới sẽ cao hơn ngươi nhiều nên đừng có mà kinh động đến." Ba Ngải Tư vội bịt miệng hắn lại trước khi hắn kịp hét lên.

Đến giờ y vẫn không hiểu là tạo sao mình lại phải mang theo tên phiền phức thích la hét này nữa. Bộ hắn có gì đó đáng để tâm lắm à. Nếu không phải là chuyển kiếp của Hỗn Độn thì còn lâu ấy!

Thanh Uyên quay đầu nhìn xung quanh cảm thấy rất hài lòng khi đám nam nhân trong tửu quán này đều đã trúng mị thuật hết nhưng rồi ả ta bỗng cảm thấy có gì đó sai sai ở đây. Chẳng phải còn hai kẻ khác nữa ở đây sao? Chưa gì đã biến mất không thấy tăm hơi rồi?

Ngay sau đó nàng ta triệu thuộc hạ của mình đến là mấy làn khói giống đám mây truy tìm cả hai. Trong khi đó cả hai trốn lên mái nhà thở không ra hơi. Đúng thật là nguy hiểm mà, nếu không phát hiện thì chết thật rồi.

"Giờ làm gì đây Ba huynh? Chắc chắn ả ta đang phái thuộc hạ đi tìm chúng ta đó nhưng mà giờ đối phó làm sao đây?" Mâu Thành Vũ quay sang nhìn y với bộ dạng lo lắng không thôi.

"Biết làm sao bây giờ đây ta? Ngươi biết đầu tiên phải làm gì không? Ngươi có biết con yêu quái đó thuộc chủng tộc gì không? Yêu tộc bây giờ loạn thế nào ta cũng không muốn liên quan đến đầu. Nếu muốn cứu mạng mình một là chạy, hai là tìm cách giết nó." Ba Ngải Tử thở dài nói.

Cả hai đang rối não thì một cây kim xoẹt qua nhưng may mắn đều né được. Quay đầu lại thì nhìn thấy một nữ nhân xinh đẹp, nàng ta vận một bộ thanh y và cài trâm hoa lan. Nếu y đoán không làm thì rượu mà cả hai uống có vấn đề.

"Hô, tiểu nữ tên Lục Yên, mới tu luyện được 150 năm nên còn non nớt. Mong các vị đại ca đây nương tay một chút!" Vừa nói, Lục Yên phóng ra nhiều cây kim nhỏ xuyên thấu không khiến đến chỗ cả hai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.