Phố phường Nhân tộc tấp nập khiến Hoằng Yến có chút không quen và càng thêm ngưỡng mộ Nhân tộc hơn. Khác với Xà tộc ở cực bắc, quanh năm đều chỉ có vài chục mẫu ruộng nhỏ bé, chút hoa quả trong vườn sinh sống qua ngày. May mắn là Đông Tinh đại lục này trước kia nằm ở giữa Thiết Viễn đại lục nên mới có thể sống bình ổn một chút hơn.
"Muốn ăn hồ lô không tiểu công chúa?" Nguyên Ly kéo tay áo Hoằng Yến hỏi.
"Hả? Hồ lô? Nó là cái gì vậy?" Hoằng Yến khó hiểu nhìn nàng rồi bị nhét vào tay một xâu hồ lô.
"Đây là món ăn bình dân của Nhân tộc, trẻ con thích lắm đấy. Nếu thích thì ta mua thêm cho. Dù sao thì hiện tại không phải dùng tiền của mình nên là không cần lo phí tiền. Thăm thú nhân gian phải tự tin lên." Nguyên Ly cười nói.
Nhìn ba nữ nhân đi phía sau vui vẻ thì Mâu Thành Vũ đi với hai tên mặt lạnh không khỏi chán nản. Sao chẳng ai trong số hai người này có khiếu hài hước khiến người ta cảm thấy thích gì hết vậy? Đi với hai tên này sợ là sẽ bị đông cứng thành băng mất.
"A Vũ, đệ đang nhìn cái gì vậy? Bên kia có mấy cô nương xinh đẹp đang nhìn đệ thắm thiết kìa." Tống Mao Bàng chỉ tay về phía hai cô nương đang đi ra khỏi một trà quán nói.
"Xì, ai quan tâm đến đám nữ nhân đó chứ. Nếu mà huynh thích thì huynh có thể lại đó mà làm quen với họ đi. Ta không có hứng thú."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2895767/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.