Chương trước
Chương sau
"Bệ hạ, chuyện này... Hay là gả Ninh Lan quận chúa thay được không? Thập nhị công chúa còn nhỏ, không hiểu sự đời, nếu gả qua đó ở một nơi xa lạ khác gì một con hổ đang trong lưỡi của thợ săn đâu chứ." Mục Hiếu Khanh nhanh nhảu nói.

"Hồi bẩm bệ hạ, thần cũng cho là đúng ạ. Chuyện để một tiểu công chúa chưa lớn đi hòa thân như vậy có chút không hay cho lắm đâu."

"Ý kiến của Mục ái khanh cũng được. Vậy thì hạ thánh chỉ đến Bình Nguyên Vương ở sa trường về chuyện gả Ninh Lan quận chúa đến Đông Giang quốc hòa thân thay cho tứ công chúa. Bãi triều!" Hoàng thượng mệt mỏi rời khỏi long ỷ ra khỏi đại điện.

Chuyện ngày hôm nay, Mục Hiếu Khanh không thể tin là bản thân lại dám đối chất với tên họ Hồ kia. Lão gia hỏa kia chắc chắn sẽ không tha cho lão khi dám làm chậm trễ kế hoạch tuyên chiến với Tụ Hiền Thi Văn Các. Có điều tên Hồ Mãn kia tuy là một tướng quân nhưng lại không biết suy xét nhiều thứ, suốt ngày làm chó săn cho hai tông môn kia mà còn không biết nhục.

_ _ _ _ _

Trong một căn phòng sang trọng không khác gì hoàng cung, Nạp Lan Diễm Y nghe tin bản thân bị người ta nói móc liền cảm thấy hứng thú. Hai tên Vân Thiên Sâm và Tần Phong đó cứ tự cho rằng bản thân đã trưởng thành rồi nhưng hóa ra cũng chỉ như mấy tiểu hài tử còn mè nheo thôi.

Vệ Quân đứng một bên châm trà, thuận miệng hỏi: "Thánh nữ, hiện giờ chứng ta phải ứng phó ra sao?"

"Ngươi sợ sao Vệ Quân?" Nạp Lan Diễm Y nhếch môi.

"Không, ta chỉ lo cho danh tiếng của thánh nữ thôi. Dù có thể nào thì người cũng không thể ra tay với hoàng thất Bắc Hầu được." Vệ Quân nhanh chóng sửa lại lời, ôm quyền hướng nàng nói.

"Chuyện này tựa hồ còn nhiều thứ mà ta phải làm lắm. Ta đang suy nghĩ làm thế nào để đưa Tụ Hiền Thi Văn Các lên đỉnh cao trong giới tu tiên giả này. Biểu thúc của ta ẩn nhẫn cũng chỉ vì đang chờ thời cơ thôi." Nạp Lan Diễm Y bước lại gần ban công, dựa vào, ánh mắt lạnh lùng nói.

"À đúng rồi, sáng nay có người từ Mục gia đến nói là muốn hợp tác với chúng ta nhưng mà các chủ có quá nhiều hiềm nghi nên không đồng ý ngay." Vệ Quân nói.

"Mục gia? Tại sao? Chẳng phải Mục Hiếu Khanh đó luôn là thế lực trung lập không xen vào trận chiến này sao? Hà cớ gì phải làm vậy?" Ánh mắt Nạp Lan Diễm Y hơi tối lại, liếc nhìn Vệ Quân.



"Đúng là như thế nhưng mà lần này có chút khác biệt. Mục gia chủ đó nói là có một vị đại sư bí ẩn nói với lão rằng phải hợp tác với Tụ Hiền Thi Văn Các." Vệ Quân kể lại.

"Ồ? Một vị đại sư bí ẩn?" Nạp Lan Diễm Y cảm thấy nhất thời có chứt hứng thú và mong chờ: "Vậy thì vị đại sư đó như thế nào?"

"Thưa, Mục gia chủ miêu ta là một nam nhân mới ngoài 20, lúc đến phủ đệ Mục gia có dẫn theo mấy đệ muội kết nghĩa và học trò mình. Trong đó có một người đến từ Tây Hồ, họ Tống tên Hằng Vân, Tống Hằng Vân." Vệ Quân hướng nàng nói.

Nạp Lam Diễm Y nghe đến họ Tống bỗng chốc cảm thấy hơi thở của bản thân trở nên nặng nề hẳn đi. Họ Tống khắp thiên hạ này chỉ có duy nhất hoàng thất Bắc Hầu và vài kẻ vô danh nên nàng có cảm giác đệ đệ mình đang ở với người đó. Chẳng lẽ tên đại sư bí ẩn kia đang âm mưu gì đó.

"Còn chuyện gì khác nữa không?" Nạp Lan Diễm siết chặt tay, giọng có chút gấp gáp, ánh mắt rung động hỏi.

Vệ Quân muốn nói lại thôi nhưng kết quả thế nào vẫn phải nói: "Dạ, Mục gia chủ nói muốn gửi hai đứa con trai đến Tụ Hiền Thi Văn Các. Theo thuộc hạ thấy, hai tiểu tử đó đi thi bao nhiêu lần vẫn không thể có chút triển vọng nào với hai môn phái kia nên mong rằng thánh nữ có thể giúp đỡ hai tên đó."

"Mục Hạo và Mục Lân? Ta từng gặp qua hai tên đó, chúng có chút triển vọng nhưng mà không biết cách tu luyện nên mới thụt lùi như bây giờ. Chuyện này để ta đi bàn bạc với biểu thúc đã." Nạp Lan Diễm Y gật đầu rồi ra hiệu cho hắn lui ra.

_ _ _ _ _

Ngồi trong tửu quán, Ba Ngải Tư không khỏi cười thầm vì kế hoạch của mình. Đúng là đám người này quá ngu ngốc đi. Chuyện này thế nào cũng không biết suy tính kỹ càng mà cứ như mãng phu mà hành sự. Mấy thế lực này tranh đấu một phần là do Nạp Lan Vấn yêu cầu Nạp Lan Diễm Y làm rồi thêm mấy năm ấp ủ tương lai nữa. Phần khác là lấy cớ chấm dứt tình trạng có ba môn phái cân bằng nhau mà trở thành cửu ngũ chí tôn của toàn thể tu tiên giả.

May mắn là y nhanh chóng ra tay bắt đầu từ Mục gia, sau đó tiến vào ngoại môn của Tụ Hiền Thi Văn Các và điều tra về Thanh Dương Nguyệt Lâu. Tuy hơi khó khăn một chút nhưng y cũng đã xác định ít nhiều thông tin quan trọng. Nhưng cái mà người khác bỏ qua chính là Xà tộc.

Xà tộc tuy rằng ở cực Bắc nhưng trong trận tranh đấu này thế nào cũng sẽ ảnh hưởng đến tộc này. Nếu mà trong tay y có công chúa Hoằng Yến để đe dọa Xà Vương thì ngại gì mà không dùng đến chữ. Nói thật, Xà tộc nếu mà liên minh với Tụ Hiền Thị Văn Các thì y sẽ giúp cho bọn họ lập nên một thế lực riêng. Làm gì thì làm nhưng y cũng phải kiếm chút lợi từ trong đó chứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.